Trang Giản Ninh không để ý đến những tiếng kêu la và ánh mắt kỳ lạ xung quanh, cậu theo trí nhớ của mình tìm được vị trí của nguyên chủ, đó là một chiếc bàn đơn ở góc hàng cuối cùng cạnh cửa sổ.
Trước đây, Trang Giản Ninh luôn hơi cong người trong lớp học, với mái tóc xoăn dầu mỡ, sẽ không quá khi nói cậu ta thô tục.
Hôm nay, chàng trai có mái tóc ngắn sảng khoái, đôi mắt hoa đào, môi đỏ răng trắng, lưng gầy thẳng như cây dương, đôi chân dài bước đi khỏe khoắn, từng bước đều đặn, toàn bộ khí chất đã thay đổi.
Một số nữ sinh thậm chí còn ôm tim, không kìm được tiếng hét!
Trang Giản Ninh phẫu thuật thẩm mỹ toàn thân! Cũng quá đẹp trai!
Sau khi ngồi vào chỗ, cậu gặp vô số ánh mắt thăm dò quay lại nhìn cậu, giống như một quan chức cấp cao đang ngồi trên bục phát biểu, hay một vị tướng đang duyệt binh, cậu bình tĩnh nhìn xung quanh, không quên nở nụ cười lịch sự trên môi, cứ như giám đốc đang nhìn nhân viên nói "Cảm ơn vì đã làm việc chăm chỉ."
Cậu lấy cuốn sách vật lý ra, cuốn sách thậm chí còn không viết tên chứ đừng nói gì đến ghi chú, nhìn còn sạch sẽ hơn cả khuôn mặt của cậu.
Ba người vừa rồi ngồi vào hàng trước mặt Trang Giản Ninh.
Tên không gầy không béo không bỏ cuộc, quay người vỗ vỗ chồng sách dầy cộp trên bàn Trang Giản Ninh: “Trang Giản Ninh, buổi chiều cậu có đến quán cà phê Internet để làm kiểm tra tiếng Anh trước không?”
Trang Giản Ninh không ngẩng đầu lên: “Có việc, không đi.”
Cậu thực sự không được ổn lắm.
Kiếp trước cậu cũng nghiên cứu khoa học, thành tích cũng không tệ, chỉ là lật qua sách, phần lớn kiến
thức đều quen thuộc, nhưng trên bảng đen đang có số đếm ngược lớn, “Còn 54 ngày nữa là đến kỳ thi tuyển sinh đại học”, khiến cậu không có vốn để tin tưởng mình có thể vào đại học.
Cậu phải yêu cầu giáo viên chủ nhiệm và giáo viên của mỗi môn học giúp cậu xây dựng một kế hoạch học tập phù hợp với mình, quay trở lại học tập một cách có mục đích và có mục tiêu.
Trang Giản Ninh lặng lẽ đọc sách như không có ai xung quanh, tiếng trò chuyện trong lớp nhanh chóng bị thay thế bằng tiếng lật sách và tiếng viết sột soạt, ánh mắt đổ dồn vào Trang Giản Ninh ngày càng ít đi, ngoại trừ một số người đang đọc tiểu thuyết và chơi game, hầu hết mọi người lại một lần nữa tập trung vào giải đề.
Kiếp trước, là một nhà thiết kế hàng đầu, có rất nhiều người trân trọng tài năng và ngưỡng mộ công việc của cậu, nhưng cậu cũng nhận được nhiều tin đồn và chỉ trích hơn bây giờ.
Đừng quan tâm, hãy cứ làm việc của mình, để thành quả của mình thay mình nói lên tất cả.
Chỉ có kẻ ngốc mới lãng phí thời gian quý báu của mình cho những người không liên quan, và chỉ có kẻ ngốc mới bị ảnh hưởng bởi những người không liên quan.
Trong giờ ăn trưa, cậu từ chối lời mời ba người cùng nhau đi căng tin, sau khi tan lớp, cậu đến căng tin mua một miếng bánh mì và một cốc sữa chua rồi định quay về lớp vừa ăn vừa đọc sách.
Từng phút từng giây bây giờ đối với cậu đều vô cùng quý giá.
Vừa mở cửa lớp, cậu thấy có vài cô gái vây quanh chỗ ngồi của cậu, trên tay cầm những tấm thiệp tình yêu màu hồng còn có hộp quà linh tinh, đang nói chuyện rôm rả.
Đôi mắt của Trang Giản Ninh tối sầm lại, đôi chân dài đi về phía chỗ ngồi của mình.
Một cô gái phát hiện ra Trang Giản Ninh trước, sau đó cả hội đồng lạt hét lên: "Aaaa".
Bạn đẩy tôi, tôi đẩy bạn. Trong ánh mắt mong đợi của một đám người, một nữ sinh táo bạo hơn lên tiếng trước.
"Bạn cùng lớp Trang Giản Ninh, những gì đã nói trong bài đăng trên diễn đàn trường có phải là sự thật không?" Cô nhìn khuôn mặt vô cảm của Trang Giản Ninh, dừng lại, hạ giọng xuống một chút, nói tiếp, "Chúng tớ không có ý định khác, chỉ nhờ cậu giúp đỡ chúng tớ truyền đạt tâm tình của mình cho Kinh Thần, cậu ấy bình thường rất lạnh lùng, không nhận quà."
"Mời tránh sang một bên." Trang Giản Ninh ngồi xuống, không nhìn các cô, chậm rãi mở túi bánh mì ra, giọng nói lạnh lùng, lời nói rõ ràng, "Tôi không có thời gian đọc bất kỳ bài viết nào, nếu các người đã hỏi, vậy để tôi nói rõ, tôi không liên quan gì đến Kinh Thần mà cậu đang nói đến, tôi cũng không biết cậu ta, tôi xin lỗi vì không thể giúp cậu.”
Sau khi được mấy người nhắc nhở, cuối cùng cậu cũng nhớ ra bài đăng tầm phào này là chuyện gì, chỉ là ba người béo một gầy lấy danh nghĩa trút giận cho Trang Giản Ninh mà đăng trong diễn đàn trường, tiết lộ rằng Trang Giản Ninh thực chất là con ruột của Kinh gia, Kinh Thần chỉ là một thiếu gia giả tu hú chiếm tổ, ba người còn nửa giấu nửa tiết lộ rằng vị hôn phu của Trang Giản Ninh bị nghi ngờ đã lừa dối Kinh Thần.