Chương 10: Chuyện đương nhiên

Edit: Miahemday

Beta: ChiiChoo

"Cậu có chuyện gấp sao? Hay là cậu đi giải quyết chuyện của mình trước đi, bọn mình đợi cậu về rồi cùng ăn tối." Dịch Noãn quan tâm hỏi, Cố Họa và cô ấy trước giờ chưa từng giấu giếm nhau bí mật gì, tuy rằng cô nàng rất tò mò là chuyện gì, có điều Dịch Noãn cảm thấy Cố Họa không nói với mình thì chắc là do cô có lý do riêng của mình.

Cố Họa lắc đầu: "Chuyện này cũng không vội, qua mấy ngày nữa mình xử lý cũng được."

"Khê Vũ đâu? Cậu có muốn hẹn cậu ấy cùng đi không?" Cố Họa đề nghị, Dịch Noãn đương nhiên là cũng muốn rủ Khê Vũ. Chỉ là không biết Dịch Noãn nghĩ đến cái gì, cô nàng gục đầu xuống nói: "Không biết Khê Vũ có thể đi hay không, tớ không biết dạo gần đây cậu ấy bận gì đến nỗi không thèm để ý đến chúng ta nữa."

Thi đại học xong, mỗi lần gọi điện thoại cho Khê Vũ cô ấy đều có vẻ bận rộn và mệt mỏi, Cố Họa và Dịch Noãn đã lâu rồi không trò chuyện tâm sự cùng Khê Vũ.

Hai người cảm thấy nên thử vận may, quyết định thử gọi cho Khê Vũ. "Alo? Miêu" Giọng nói vội vàng của Khê Vũ truyền đến.

Cố Họa đã đoán được một chút nhưng vẫn nhẹ nhàng hỏi: "Khê Vũ, cậu đã nhận được tin nhắn chưa? Nếu rảnh thì cùng đi nhé?" Dịch Noãn ở bên cạnh cũng hưng phấn hùa theo: "Tụ tập cùng nhau đi nào, Nữ thần Khê Vũ."

Trong điện thoại dường như có một giọng nói thúc giục, Vu Khê Vũ thấp giọng nói: "Miêu, A Noãn, tớ gần đây hơi bận, có lẽ không có thời gian, tớ cúp máy trước đây."

Dịch Noãn khó có thể che giấu được sự thất vọng, Cố Họa kéo Dịch Noãn đứng dậy: "Dù sao cũng không có việc gì, đến công ty anh Tần Giao với mình!" Dịch Noãn lập tức phấn chấn lại tinh thần cô rút tay về.

"Miêu, hay là cậu tự đến công ty anh hai đi" Dịch Noãn trả lời cô, Cố Họa vừa nhìn Dịch Noãn đã đoán ra được tính toán nhỏ của cô nàng: "Cậu có hẹn cùng Hướng Hàn à?"

Dịch Noãn lấy điện thoại ra: "Không có, nhưng bây giờ hẹn cũng không muộn mà." Cố Họa lười nhìn dáng vẻ vừa ngại ngùng vừa háo hức của Dịch Noãn nên đành thu dọn đồ đạc chuẩn bị đi.

Đi tới cửa, Cố Họa lại xoay người dặn dò: "A Noãn, cậu phải chú ý an toàn." Cố Họa cũng không biết nên nhắc nhở như thế nào, chỉ đành nói nói một câu chú ý an toàn.

Dịch Noãn nhìn cô bằng ánh mắt nghi hoặc, Cố Họa đành phải giải thích: "Mấy ngày hôm trước mình xem phim có kẻ gϊếŧ người biếи ŧɦái, mình cảm thấy đáng sợ nên lo lắng mà thôi."

Lúc Cố Họa đến công ty, cô chỉ thấy những người mà cô không muốn gặp. Cố Họa có hơi không vui, mọi người trong công ty đều biết Cố Họa, vì vậy hiển nhiên không ai ngăn cản cô.

Cố Họa đi một mạch đến văn phòng của Tần Giao, anh thấy hơi ngạc nhiên khi thấy cô đến, nhưng cũng không có phản ứng quá. "Anh đã gặp bọn họ." Cố Họa nói thẳng ra kết luận của mình.

Vừa rồi ở cửa công ty, Cố Họa nhìn thấy một nhà Lý Hoa. Cố Họa không biết vì cái gì mà bọn họ lại tìm tới Tần Giao, chẳng lẽ muốn hưởng lợi từ hai phía.

Tần Giao nghĩ đến mấy ngày này Cố Họa luôn tìm cách tránh mặt anh, mỗi lần anh gọi điện thoại đều là Dịch Noãn bắt máy, hiển nhiên anh cũng biết là vì sao: "Em nghĩ gì như thế nào? Vì sao không nói cho anh biết?"

Cố Họa cúi đầu, ảo não thật sự, cô nghĩ thầm: Cô đâu thể nói rằng trong cuốn tiểu thuyết, anh là người bảo vệ Dịch Noãn, anh yêu cô ấy đến chết đi sống lại, còn cô thì đến để ngăn cản anh trở thành người bảo vệ của Dịch Noãn bằng cách yêu cô được.

"Là Lý Hoa coi em thành A Noãn, em nghĩ em có thể giải quyết được chuyện này..." Cố Họa bực bội trả lời, cố gắng dời đi sự chú ý của Tần Giao.

Không ngờ Tần Giao lại lạnh lùng nói: "Cố Họa, ngẩng đầu lên nhìn anh." Cố Họa đành phải ngẩng đầu nhìn thẳng Tần Giao: "Em giải quyết như thế nào, đem tiền cho bọn họ sao? Cố Họa, em muốn làm gì cũng nên nói cho anh biết." Tần Giao kiên nhẫn nói.

Cố Họa không cam lòng mấp máy môi, tự biện hộ cho mình: "Em chỉ muốn dùng tiền để ổn định bọn họ trước. Đến lúc đó, họ sẽ không nghĩ đến chuyện quấy rầy A Noãn. "

Nghe được lời của Cố Họa, Tần Giao nhất thời không đành lòng trách cứ, "Kẻ tham lam sẽ không nếm được vị ngọt mà dừng tay. Hơn nữa, em còn nhỏ không cần bận tâm đối phó bọn họ."

Cố Họa cúi đầu, ẩn nhẫn nắm chặt tay, tự nhủ: "Chỉ là em không muốn anh sẽ xử lý việc này."

Tần Hàm không nghe thấy lời của Cố Họa, chỉ thấy cô cúi đầu, toàn thân căng thẳng, anh nghĩ có lẽ mình đã nặng lời nên không còn cách nào đành bước đến gần cô, sờ đầu cô, nhưng Cố Họa lại nghiêng đầu né tránh không cho Tần Giao sờ.

"Sao vậy? Khóc rồi sao?" Tần Giao đi đến thử chọc cô, Cố Họa ngẩng đầu nhìn chằm chằm anh: "Em mới không có!" Cố Họa trừng mắt nhìn Tần Giao, sau đó đi đến ngồi ở một bên trên sô pha, "Bọn họ tìm anh làm gì?"

"Em không phải là đoán được rồi sao? Đòi tiền, sau đó sắp xếp Vương Hùng và Vương Quý làm ở công ty." Tần Giao vừa nói vừa lộ ra vẻ khinh thường.

Cố Họa không thể che giấu sự tức giận hỏi: "Anh đồng ý sao?" Nghĩ đến việc Tần Giao sẵn sàng đánh đổi tất cả mọi thứ để yêu Dịch Noãn như trong nguyên tác của tiểu thuyết, tất cả những điều này đều là do Tần Giao tự nguyện.

Tần Giao trả lời cô: "Anh bảo bọn họ về đợi tin tức." Cố Họa mệt mỏi nhìn sang chỗ khác: "Cũng đúng thôi, A Noãn đối với anh quan trọng như vậy......" Nói xong, Cố Họa lập tức đứng dậy rời đi.

Tần Giao cũng đứng dậy giữ chặt cô: "Cố Họa, ngoan, đừng hành động thiếu suy nghĩ." Cố họa rút tay ra, cô quay đầu nhìn Tần Giao: "Được, em biết rồi."

Sợ bọn họ phát hiện cô không phải Dịch Noãn, sợ bọn họ đi tìm Dịch Noãn gây phiền toái sao? Cố Họa nghĩ thầm, cuối cùng cô cũng không có nói ra, yên lặng rời khỏi văn phòng.

Lý Húc Á đang cầm một cốc trà sữa vừa rồi anh ta mua riêng cho Cố Họa, đang chuẩn bị đưa vào văn phòng, thì nhìn thấy Cố Họa như người mất hồn đi ra.

"Nhanh như vậy đã đi rồi sao? Cố Họa...... Haizz? Sao lại không để ý tới người khác gọi." Lý Húc Á gọi cô hai lần nhưng Cố Họa lại giống như không nghe thấy.

Tần Giao nghe thấy giọng nói của Lý Húc Á: "Lý Húc Á, vào đây." Lý Húc Á đưa trà sữa cho một nữ đồng nghiệp rồi vào văn phòng.

Tần Giao nói sơ qua ý đồ của người nhà Lý Hoa một lần, Lý Húc Á đã hiểu: "Tôi sẽ lo liệu. Chuyện này sẽ không được các truyền thông phỏng vấn. Nếu có cách khác để vạch trần nó, tôi cũng sẽ sắp xếp cho người xử lý nó càng sớm càng tốt."

Tần Giao gật đầu hài lòng, anh đương nhiên sẽ không để mặc cho người nhà Lý Hoa tùy ý chi phối, bọn họ muốn dùng áp lực dư luận, Tần Giao đã thấy nhiều loại thủ đoạn này, chỉ cần anh chuẩn bị một chút, truyền thông sẽ không đào bới tư liệu này được do đó bọn họ đừng hòng hưởng lợi.

Nhưng Cố Họa lại không biết kế hoạch Tần Giao bố trí, sau khi rời khỏi công ty, cô bắt taxi đến một tiệm bánh ngọt, gọi điện cho Lý Hoa, Lý Hoa không nghĩ tới nhanh như vậy Dịch Noãn đã liên lạc với bà ta: "Con gái yêu, nhanh như vậy đã gom đủ tiền sao? Cũng đúng, chút tiền ấy đối với con mà nói giống như tiền tiêu vặt thôi."

Cố Họa nhìn chằm chằm ly nước trái cây, đưa tay xoa nhẹ thành ly: "Tôi đã gửi địa chỉ cho bà rồi, nếu bà muốn lấy tiền thì mau tới đây."

"Được được được, mẹ lập tức tới." Lý Hoa nóng lòng nói.

"Không, tất cả đều phải đến, không phải một mình bà." Cố Họa nói.

Lý Hoa cảm thấy có gì đó không ổn với yêu cầu của Cố Họa: "Mẹ có thể đi một mình..."

Cố Họa nhấp một ngụm nước trái cây, nước trái cây mát lạnh trượt từ miệng xuống cổ họng, khiến tâm trạng của Cố Họa dịu đi một chút. "Tôi không có đang thương lượng với bà. Tôi không muốn gặp lại bà sau này nữa. Bà phải cho tôi biết cha tôi là người như thế nào. Bởi vì, lần trước ông ấy không đến."

Lý Hoa còn muốn tìm lý do để trốn tránh.

"Tôi đã nói, không phải thương lượng mà là ra lệnh cho bà, tất cả đều phải đến, nếu không, đừng có mơ mà lấy tiền." Giọng nói vô cảm của Cố Họa vang lên, Lý Hoa còn muốn nói gì đó nhưng điện thoại đã bị cúp.

Cố Họa đợi khoảng nửa giờ, Lý Hoa mới xuất hiện, có điều khi Cố Họa nhìn thấy hai người tới, vẻ mặt cô tối sầm đi.

Lý Hoa và Vương Hùng nở nụ cười nịnh hót, khi nhìn thấy thẻ ngân hàng trên bàn, trong mắt họ hiện lên sự tham lam, Vương Hùng đưa tay ra định lấy thì Cố Họa đã che thẻ ngân hàng lại.

"Không phải cô chỉ muốn gặp ba cô sao? Ta đưa ông ấy đến rồi." Ánh mắt của Lý Hoa chuyển từ mu bàn tay của Cố Họa đến khuôn mặt của Cố Họa.

Vương Hùng cũng hùa theo: "Đúng vậy Tiểu Nguyệt......" Lý Hoa huých nhẹ khuỷu tay Vương Hùng làm ông ta vội vàng sửa miệng.

"Tiểu Noãn, Tiểu Noãn, ba tới rồi...... Không ngờ, Tiểu Nguyệt đã lớn như vậy rồi..." Vương Hùng vừa nói vừa xúc động đến"rơi lệ", rất ra dáng người cha ân cần.

Cố Họa hừ lạnh: "Trong thẻ có một triệu." Cố Họa cầm thẻ ngân hàng, ánh mắt Vương Hùng và Lý Hoa theo sát cử động của cô.

"Tiền có thể cho các người, nhưng các người cũng phải nói được thì làm được." Cố Họa nói. Lý Hoa vội vàng gật đầu: "Đương nhiên rồi, chúng ta tuyệt đối sẽ không nói cho người khác biết con là con gái của chúng ta, tuyệt đối không nói bậy."

"Nói bậy cái gì? Vương Nguyệt, à không, là Dịch Noãn, đích thị là con gái các người, đây là sự thật. Quan trọng là các người nói bậy không phải là việc này." Cố Họa nói.

Lý Hoa và Vương Hùng nhìn nhau, Vương Hùng ngượng ngùng cười nói: "Tiểu Noãn, con nói cứ như bản thân là người khác vậy."

Thấy Cố Họa không đưa thẻ ngân hàng cho bọn họ, Vương Hùng điên lên mắng: "Đừng có mà lên mặt, tiền này có cho hay không!"

Cố Họa nhướng mày, vẫn rất bình tĩnh, nhưng cô lại không nói gì, trong ánh mắt dường như còn có ý khıêυ khí©h: Không cho ông, ông có thể làm gì tôi!

Một số người xung quanh bị thu hút bởi giọng nói của Vương Hùng, họ nhìn thấy một người phụ nữ đang cố gắng kéo quần áo của người đàn ông cường tráng kia, như để an ủi ông ta. Và một cô gái xinh xắn ngồi đối diện với hai người, như thể đối đầu nhau.

Người phục vụ cảm thấy có gì đó không ổn nên vội vàng đi đến bên cạnh Cố Họa, người phục vụ cảnh giác nhìn người phụ nữ bên cạnh Vương Hùng rồi hỏi Cố Họa: "Vị tiểu thư này, tôi có thể giúp gì cho cô?"

Cố Họa mỉm cười với người phục vụ: "Không sao đâu." Người phục vụ vẫn không buông tha: "Thật sao?" Cố Họa gật đầu và xác nhận một lần nữa thì anh ta mới rời đi.

Lý Hoa nhìn mọi người đang đổ dồn ánh mắt tò mò về mình, bà ta lo sợ nói: "Tiểu Noãn, chúng ta cầm tiền rồi sẽ rời đi. Chúng ta sẽ đi thật xa. Tương lai sẽ không tới gặp con nữa."

Cố Họa gật đầu, coi như tin tưởng, nhưng trong lòng vẫn là lo lắng: "Bà sẽ không nói ba mẹ nuôi tôi bất nhân bất nghĩa chứ?"

"Ôi, Dịch Noãn, con đang nói gì vậy, mẹ thề với con là sẽ không bao giờ tung tin đồn nhảm..." Lý Hoa nói rất nhiều, cuối cùng cũng có được thẻ ngân hàng như ý muốn.

"Mật khẩu là 098765." Ngay sau khi Cố Họa nói xong mật khẩu, Lý Hoa và Vương Hùng rời đi với tấm thẻ. Cố Họa tất nhiên sẽ không bỏ qua những tính toán lóe lên trong mắt Lý Hoa trước khi rời đi.

"Vợ à, em thật tốt, chỉ cần vài câu nói thôi cũng khiến con nhỏ đó lung lay mất rồi." Vương Hùng nói: "Bây giờ có tiền rồi, chúng ta nên về đi? Hơn nữa, anh nghĩ Tần gia đã bảo chúng ta trở về chờ. Rõ ràng chính là nếu như không đáp ứng yêu cầu của chúng ta sẽ không cần bảo chúng ta chờ đợi thêm làm gì. "

Lý Hoa cười đắc thắng: "Chỉ mới có một triệu thôi mà anh đã no rồi sao?" Vương Hùng nhìn bà đầy nghi hoặc.

"Em chưa có nói là chúng ta sẽ đi về." Lý Hoa cất thẻ ngân hàng vào trong túi. "Trên người nó chảy dòng máu của chúng ta. Trả lại một ít tiền cho chúng ta không đúng sao? Tính mạng của nó là do chúng ta cho."