Chương 13

Sở Ngâm Nhiên nhìn thấy người đàn ông có diện mạo tuấn mỹ trước mắt, trong lòng bởi vì cốt truyện mà sinh ra nỗi căm hận và phẫn uất.

Nhưng rất nhanh cô đã đem cái cảm xúc này áp xuống. Cô đã trọng sinh lần thứ hai rồi, cô có thể chậm rãi từ từ khám phá cảm xúc của mình, xem đến cuối cùng cái nào mới là cảm xúc chân thật của cô, cái nào là do quy tắc cốt truyện chi phối.

Trong sách, Sở Ngâm Nhiên bắt đầu hắc hóa đó là ngay sau khi cô trở về nhà vào ngày giỗ đầu của mẹ cô, đây cũng là lần đầu tiên cô cùng các anh trai đi cúng bái mẹ cô.

Nhưng bởi vì bạch liên hoa kia đổ dầu vào lửa, các anh trai lại bảo vệ cô ta vô điều kiện, nên khiến cho Sở Ngâm Nhiên tức giận không kiềm chế được mà nói ra những lời ác độc, thậm chí còn làm bị thương mặt của bạch liên hoa.

Năm người anh trai của cô bị chọc cho cảm thấy tức giận, còn cô thì lại bỏ đi không đến tiếng viếng mộ của mẹ.

Từ đó về sau cô cũng liên tiếp gặp phải những chuyện ngoài ý muốn, khiến Sở Ngâm Nhiên gặp và yêu nam chính, đồng thời từ đó cũng bắt đầu triển khai câu chuyện. Đối với Sở Ngâm Nhiên mà nói, ngày hôm nay là một ngày rất quan trọng!

Cô nhất định phải cùng năm người anh đến viếng mộ của mẹ, một là vì điều này có thể khiến mẹ trên trời rất vui vẻ, hai là vì cô muốn thay đổi quỹ đạo của cốt truyện, như vậy cô cũng có thể tránh gặp mặt nam chính trong quyển tiểu thuyết Ninh Khải.

Sở Ngâm Nhiên đến bây giờ vẫn có chút sợ hãi với Ninh Khải, bởi vì mối quan hệ ràng buộc giữa anh ta và quy tắc cốt truyện, chỉ cần cô gặp gỡ Ninh Khải, cô hơn phân nửa sẽ “phải lòng anh ta”.

Đây có lẽ là một phản xạ có điều kiện của cô, cứ gặp anh ta liền tự động khởi động quy tắc, Ninh Khải sẽ luôn tới ngay đúng đúng cô gặp khó khăn, thật tà môn!

Hiện giờ cô đang mắng anh trai thứ năm Sở Khanh Lệnh, đây là người anh trai mà Sở Ngâm Nhiên có mối quan hệ tốt nhất trước khi cô rời khỏi nhà.

Sở Ngâm Nhiên vốn là một cô công chua nhỏ trong nhà, nhưng vào năm sinh nhật mười ba tuổi của cô, cô đã ăn mặc thật đẹp để chờ ba cùng các anh trai về nhà để cùng nhau tổ chức sinh nhật với cô.

Nhưng thứ cô nhận được sau những giây phút chờ đợi không phải là một buổi tối hạnh phúc mà là một buổi tối mở ra một sự thay đổi lớn trong cuộc đời của cô.

Từ đó cô mà mẹ bị đuổi ra khỏi nhà họ Sở, hai mẹ con lưu lạc ngoài đường kiếm từng miếng ăn, bởi vì bà vẫn còn quan hệ với ba, nên cho dù đi tới đâu cũng đều gặp khó khăn trắc trở.