Chương 28: Chiến đấu với vua chuột

Sau khi giải quyết đám người của Sở Văn xong thì Sở Thiên Hành tiếp tục lái xe lên đường. Lại mất thêm ba ngày nữa, dưới sự dẫn đường của búp bê chỉ đường thì cuối cùng Sở Thiên Hành cũng tìm được khu mộ cổ.

Sở Thiên Hành cho xe vào đậu trước lối vào khu mộ cổ xong thì hắn bước xuống thùng xe sau lấy năm cái ba lô, trong này là pháp khí hắn chế tại cùng một số đồ khác, đó là toàn bộ tài sản của hắn. Lần ra ngoài này, hắn đã gom toàn bộ theo cùng, đem tất cả theo phòng thân.

Sở Thiên Hành đưa bốn cái ba lô đưa cho Xuân, Hạ, Thu, Đông mang sau lưng. Hắn mở cái ba lô cuối cùng lấy một cái áo choàng được chế tác từ tấm thép mỏng cùng với dây xích, mộ mảnh thép bảo vệ ngực, một mảnh thép choàng sau lưng, trung gian được nối bằng các dây xích sắt. Cân nặng ước chừng hơn bốn mươi kí, Sở Thiên Hành đã khắc lên rất nhiều tứ cấp khắc văn, đây là áo choàng hộ thân của hắn.

Quần áo nặng hơn bốn mươi kí, đối với một người bình thường mà nói thì quá nặng nhưng Sở Thiên Hành đã là tu sĩ luyện khí tầng bốn, mang bốn mươi kí cũng không tính là nặng.

Mặc quần áo xong thì Sở Thiên Hành dẫn theo năm con rối xuống mộ. Mới bước vào cửa mộ thì trước ngực Sở Thiên Hành sáng lên từng luồn ánh sáng tím bao lấy cả người của hắn.

Thấy ánh sáng tím hiện lên thì Sở Thiên Hành biết đã gặp khí độc, cho nên áo choàng hộ thân mới tự động mở ra cơ chế bảo hộ hắn. Sở Thiên Hành lấy năm thanh đao trong ba lô của Xuân đưa cho bốn con rối hình người cùng với hắn. Trên thanh đao Sở Thiên Hành cũng có thêm vào phòng hộ khắc văn, tuy đây chỉ là đao bình thường nhưng độ cứng thì hơn gấp ba lần.

Đoàn người tiếp tục đi về phía trước, hành lang tối đen mù mịt không một chút ánh sáng. Đi một đoạn thì Sở Thiên Hành nghe được tiếng chít chít của Ngân Lam Thử. Đột nhiên, dường như Ngân Lam Thử nghe được mùi thịt người nên ào ào xông ra từ sâu bên trong mộ như thủy triều dâng, hưng phấn lao vào Sở Thiên Hành và năm con rối.

Sở Thiên Hành dẫn theo năm con rối dùng đao chém về phía đám chuột đang hung hăng vây quanh bọn họ. Tuy tu vi của hắn đã là Luyện khí kỳ tầng bốn nhưng hắn có thể sử dụng linh thuật, nhưng Sở Thiên Hành không muốn sử dụng linh thuật quá sớm, vì một khi sử dụng linh thuật thì một thời gian ngắn hắn sẽ rơi vào trạng thái mệt mỏi, đến lúc đó chỉ có thể để mặc cho đám Ngân Lam Thử này làm thịt mà thôi.

Ở đại lục Thiên Khải, Ngân Lam Thử chỉ được xem là yêu thú bậc một mà thôi, lúc Sở Thiên Hành có tu vi Nguyên Anh thì phẩy tay một cái cũng gϊếŧ được cả đám rồi. Thế nhưng hiện tại không được, lúc này thực lực của hắn chỉ ở Luyện khí tầng bốn mà thôi, cùng cấp một với đám chuột này. Cho nên, khi đối đầu với đám chuột này hắn phải hết sức cẩn thận.

Có vòng bảo hộ do khắc văn trên áo choàng tạo ra nên Sở Thiên Hành không sợ bị trúng độc, hắn xoay đao trong tay một cách điệu nghệ, những con chuột đến gần hắn đều chết sạch.

Xuân, Hạ, Thu, Đông, Đại Mao, năm con rối bên này cũng thi nhau chém gϊếŧ đám Ngân Lam Thử đang điên cuồng tấn công. Năm đứa này đều là con rối nên căn bản không sợ trúng độc, càng không sợ bị cắn. Cho nên, dù chúng nó bị cắn tả tơi vẫn dũng mãnh xông tới như cũ.

“Rắc…”

Đột nhiên, vòng sáng bảo hộ Sở Thiên Hành bị đánh nát, ánh sáng tím phát ra từ khắc văn trước ngực của hắn cũng lập tức biến mất.

“Đáng giận!”, thấy vòng bảo hộ của mình bị mấy con chuột làm vỡ thì Sở Thiên Hành thấp giọng chửi một câu. Sau đó, vung tay kích phát một đám khắc văn khác, một cái vòng bảo hộ lập tức bao lấy hắn.

Tuy quá trình chỉ có mấy giẩy nhưng Sở Thiên Hành vẫn bị đám chuột cắn hai miếng lên đùi.

Sở Thiên Hành đưa tay nắm lấy con chuột đang cắn chặt lấy chân mình, ném một cái lên vách tường bên cạnh làm cho nó vỡ đầu chảy máu.

Sở Thiên Hành vung đao, chém gϊếŧ vào bên trong chủ mộ, sau đó liền thấy được một con Ngân Lam Thử cao hơn nửa người bình thường, lúc này đang ngồi chễm chệ trên một băng ghế bằng cẩm thạch hoa lệ, giương mắt nhìn chằm chằm hắn như hổ rình mồi.

Thấy thực lực của nó cũng là Luyện khí tầng bốn, cùng cấp với chính mình là cho Sở Thiên Hành không khỏi nheo mắt lại. Cũng may mà lúc nãy đối phó với đám chuột kia hắn không sử dụng linh thuật đó, chứ không bây giờ linh lực hao hết rồi làm sao đối phó với cái của nợ này đây.

“Chít chít chít…”, vua chuột kêu gào khi thấy Sở Thiên Hành.

Sở Thiên Hành híp mắt, nắm chặt thanh đao đứng tại chỗ đề phòng, không hề chớp mắt nhìn chằm chằm vua chuột, cũng chưa có hành động gì hết.

“Chít chít chít…”, vua chuột vung móng lên, ba trảo ấn xanh lam xuất hiện bây qua hướng Sở Thiên Hành.

“Keng…”

Vòng bảo hộ của Sở Thiên Hành bị một kích này đánh nát, tấm thép trước ngực cũng xuất hiện ba vết móng vuốt.

Sở Thiên Hành nhíu mày, kích phát đồng thời ba vòng bảo hộ bao lấy cả người mình, hắn vung tay lên, một ngọn lửa lớn như quả bóng đá hóa thành một thanh đao dài công kích vua chuột.

“Chít chít chít”, thấy Sở Thiên Hành công kích mình thì vua chuột vội vàng nhảy xuống từ ghế cẩm thạch.

Thanh đạo lửa của Sở Thiên Hành dừng trên ghế cẩm thạch phát ra tiếng vang lớn, trực tiếp là nó bị chẻ thành hai nửa.