Chương 29: Giải quyết vua chuột.

Thấy một kích chưa trúng thì Sở Thiên Hành cố gắng điều hòa lại hơi thở, hắn không dám ra chiêu lớn như vậy nữa vì thực lực bây giờ của hắn chỉ là Luyện khí tầng bốn mà thôi, kiểu mấy chiêu lớn như này thì một ngày nhiều lắm thì cũng chỉ sử dụng được hai lần mà thôi. Một khi dùng hết thì linh lực của hắn sẽ hao hết, bắt đầu trạng thái mệt mỏi không thể động võ.

Vua chuột thả người nhào qua vươn vuốt muốn cào cắn Sở Thiên Hành, hắn cũng hoành đao trước ngực chuẩn bị vật lộn với nó. Một người một yêu thú đều đã dùng một chiêu lớn nên bay giờ chỉ đang vờn nhau mà thôi. Họ vẫn đang chọn thời cơ thích hợp để ra chiêu lớn lấy mạng đối phương.

“Chít chít chít…”

Trên người đã bị chém vào đao cho nên vua chuột phát ra tiếng kêu chít chít chít thê thảm, hai chi trước vung lên, mười trảo ấn xé nát ba lớp vòng phòng hộ của Sở Thiên Hành.

Nhìn áo choàng phòng hộ của mình đã bị đánh nát thì Sở Thiên Hành rất buồn bực, năm lần, chỉ dùng được năm lần đã vỡ vụn rồi. Tuy ám văn trên đó là khắc văn cấp bốn nhưng tài liệu tạo ra áo choàng quá là phế, cấp một còn chưa được nữa nên giống như trẻ con đi giày người lớn vậy, đi chưa được mấy bước đã té sấp mặt rồi. Tài liệu chế tạo cấp một cùng khắc văn cấp bốn không đồng đều, tài liệu làm pháp khí không chịu nổi uy lực mạnh mẽ của khắc văn nên mới dỏm như thế.

“Chít chít chít!!!”, thấy ‘mai rùa’ của đối thủ bị mình đánh nát thì vua chuột càng điên cuồng đánh phá.

“Ha!”, dùng thanh đao trong tay chặn lại một kích của vua chuột, Sở Thiên Hành dùng sức vung tay, muốn hất văng thân thể to như con bò con của nó. Nhưng mà, vua chuột không thuận theo mà càng dùng sức muốn bóp nát thanh đao trong tay của Sở Thiên Hành.

“Đi tìm chết đi!”, mắt thanh thanh đao trong tay đã vỡ vụn thì Sở Thiên Hành dùng hết sức ngưng tụ ngọn lửa trong lòng bàn tay, rồi bất ngờ đánh một chưởng về đầu của vua chuột.

“Chít chít chít…”

Vua chuột phát ra tiếng kêu thê thảm, cố dùng chút sức tàn cào cho vai trái của Sở Thiên Hành máu thịt lẫn lộn một phát rồi mới không cam lòng ngã xuống đất, mất đi hơi thở.

Chết!

Thấy vua chuột bị mình gϊếŧ chết thì Sở Thiên Hành âm thầm thở phào một hơi nhẹ nhõm, lẩm bẩm mắng mình một tiếng, thực lực này cũng phế quá rồi! Tức thiệt chứ, nếu mà là lúc trước, gϊếŧ một con chuột bậc một như này chỉ cần phẩy tay một cái thôi, sao mà cần lao lực như này chứ? Haiz, hổ lạc đồng bằng bị chó khinh!

Sở Thiên Hành ngồi tại chỗ nghỉ ngơi một chút thì thấy năm con rối của mình đi tới bên cạnh.

“Hạ, đưa ba lô cho ta!”

“Dạ, chủ nhân!”, Hạ tháo ba lô trên lưng xuống đưa cho Sở Thiên Hành.

Hắn mở ba lô lấy hai cái ly pha lê ra, đầu tiên là hút hết chất độc ra, sau đó lấy một cục đá nhỏ trong hộp ra, để trên vết thương của mình. Một lúc sau, một luồng ánh sáng xanh sáng lên, khắc văn chữa thương được kích hoạt. Vết thương trên cẳng chân của Sở Thiên Hành lành lại có thể thấy bằng mắt thường.

Sau đó, Sở Thiên Hành dùng ba cục đá như thế mới có thể chữa khỏi vết thương trên vai. Chữa khỏi vết thương xong thì Sở Thiên Hành từ từ đứng dậy, bắt đầu kiểm tra tình huống của năm con rối của mình.

“Đại Mao, đã đổi cơ thể lần nào chưa?”

“Đổi một lần ạ!”, Đại Mao trả lời chủ nhân của mình.

“Đổi cơ thể khác nữa đi!”, thấy con rối teddy của mình bị chuột cắn rách nát, bông bay đầy trời thì Sở Thiên Hành nói. Cơ thể của Đại Mao đang dùng là được hợp thành từ hai vạn thú nhồi bông hình chó teddy, thân thể hư rồi thì có thể tùy thời đổi một cái khác.

“Dạ, chủ nhân!”, Đại Mao gật đầu, sau đó, một con chó teddy màu trắng bay ra từ cơ thể màu nâu bên ngoài, sau đó dừng lại trước mặt của Sở Thiên Hành.

Sở Thiên Hành gật đầu, vừa lòng khi thấy cơ thể trắng trẻo lành lặn của Đại Mao. Sau đó, hắn lia mắt qua bốn người Xuân. Hạ, Thu, Đông.

“Các ngươi cởϊ qυầи áo, rồi đổi cái tay cái chân lành khác đi!”

“Dạ, chủ nhân!”, cơ thể của bốn búp bê bơm hơi được Sở Thiên Hành cải tạo qua một lượt rồi, trước ngực với sau lưng của họ đều cứng như thép, cho nên không dễ hư. Thế nhưng, tay với chân và đầu lại là nơi dễ bị tổn hại nhất, cần phải thay đổi liên tục.

Nhìn thấy năm con rối của mình đều đã được đổi mới thân thể, lại sạch sẽ hoàn chỉnh như ban đầu thì Sở Thiên Hành lại dẫn theo chúng nó đi qua hai bên mộ chủ xem xét tình hình một lượt. Thấy đã không còn một con Ngân Lam Thử nào thì Sở Thiên Hành cũng yên tâm phần nào. Sau đó, hắn ra lệnh cho năm con rối hộ pháp xung quanh mình, còn hắn thì bắt đầu hấp thu âm khí dày đặc bên trong mộ cổ để bắt đầu tu luyện.