Thế giới 1 - Chương 26: Tướng quân

Giờ nghĩ lại, huynh trưởng có lẽ không phải vô cớ mà nhắc đến chủ đề này, có lẽ vì huynh ấy cũng đã nghĩ đến việc đưa “ý trung nhân” đến đây.

... Trước kia hắn không biết nên chẳng nghĩ nhiều, nhưng bây giờ đọc lại những bức thư gửi về nhà năm ấy, hắn thấy khắp mọi nơi đều có vết tích.

Chắc giữa hai người phải có ước định nào đó chứ?

Nếu không có Ninh tiên sinh sẽ không đột nhiên thay đổi sắc mặt khi nhắc đến phong đỏ.

Dịu dàng êm ái, thanh nhàn tựa trúc.

Quen nhau đã lâu, ngoại trừ lời thì thầm mơ hồ trong lúc bị bệnh, đây là lần đầu tiên hắn thấy đối phương mất hồn như vậy.

Rốt cuộc nỗi đau thế nào mới khiến người đàn ông này lộ ra vẻ mặt như vậy?

Cậu không hề rơi lệ, thậm chí không hề tỏ ra yếu đuối, nhưng vẻ mặt lúc đó thậm chí còn khiến Tạ Tĩnh Dương ảo tưởng rằng hắn đã chứng kiến

người này chết đi sống lại trước mắt mình.



Dường như hắn đã vô tình bóc trần vết sẹo nhuốm máu nào đó.

—Liên quan đến một lời hứa không bao giờ thực hiện được.

Cảnh thu lất phất, nhưng sắc vàng tầng tầng lớp lớp đậm nhạt nhiều khác biệt xếp chồng lên nhau lại mang ý nghĩa thú vị không thua kém những loài hoa nở rộ vào mùa hạ.

Ninh Khả Chi vừa được thả đến thế giới này gặp ngay thổ phỉ, sau đó được Tạ Tĩnh Dương cứu về Tạ phủ, lúc đó sợ quá không dám thưởng ngoạn phong cảnh trên đường, đây là lần đầu tiên cậu được nhàn nhã chiêm ngưỡng phong cảnh cổ kính đích thực.

Một đường đi suốt, vui tươi thanh thản.

Ninh Khả Chi không biết có phải là cậu ảo tưởng hay không, cậu cứ cảm giác suốt đường đi Tạ Tĩnh Dương vẫn luôn chăm sóc cậu rất tốt, thậm chí đến mức chiều ý.

Hệ thống đột nhiên nói: [Không phải.]

Ninh Khả Chi: [?]

Hệ thống: [Không phải ảo tưởng của cậu, điểm số lại tăng rồi.]

Ninh Khả Chi: ?!!!

[Tăng bao nhiêu?]

Sau khi vô thức hỏi câu này, cậu lập tức sửa lại: [Không không không, cậu không cần nói tôi biết con số cụ thể, chỉ cần nói tôi biết có lớn hơn 60 không thôi?]

Hệ thống đưa ra câu trả lời chắc nịch.

Ninh Khả Chi thở phào nhẹ nhõm, không hỏi thêm câu nào nữa.

Điểm số tăng quá nhanh, bây giờ cậu vẫn có một loại cảm giác không chân thật, nếu bây giờ hệ thống nói cho cậu một giá trị cao ngoài dự kiến, ngược lại cậu sẽ chẳng biết phải hành động thế nào.

Điều này cũng tương tự như sự tra khảo tâm lý “làm sao cho lưỡi vào miệng” vốn rất phổ biến một thời.

Trước đây lúc không chú ý lưỡi vẫn ở trong miệng, nhưng nếu có ai hỏi câu hỏi này, sẽ cảm thấy vị trí ở đâu vô cùng kỳ lạ…

Ninh Khả Chi cảm thấy giá trị tăng lên, có nghĩa là hành động của cậu tính đến trước mắt không gặp vấn đề gì, có thể tiếp tục thuận theo tự nhiên.

Ninh Khả Chí: [Nếu điểm tụt xuống dưới 60 thì báo cho tôi, trước lúc đó thì không cần nhắc.]

Ninh Khả Chi nói với hệ thống như vậy, nhưng không khỏi nhớ lại những gì mình đã làm mấy ngày nay.

Hình như cậu chưa làm gì mà ta?

Ban đầu chính là vì sự cố gọi nhầm tên Tạ Tĩnh Dương mà điểm số của cậu liên tục nhảy vọt giữa hai thái cực, cậu có ý thức ẩn mình chờ kết quả nhưng lại bị Tạ Tĩnh Dương kéo ra nói chuyện. Sau khi nhờ vào công cụ tìm kiếm để vượt qua ải khó, hệ thống nói với cậu rằng điểm đã ổn định, sau đó Tạ Tĩnh Dương bên kia gửi quà tới, rồi mời cậu đi chơi…