Thế giới 1 - Chương 27: Tướng quân

Trong quá trình này số điểm vẫn ổn định, thậm chí tăng lên đáng kể.

Ninh Khả Chi suy ngẫm hồi lâu, đột nhiên giác ngộ: [Tôi hiểu rồi!]

Hệ thống có dự cảm không lành: [Cậu hiểu gì rồi?]

Ninh Khả Chi: [Hóa ra không phải kỹ năng diễn xuất của tôi tệ, chỉ là thiếu điểm đột phá thôi á!]

Rõ ràng những gì cậu làm trước và sau khi bị bệnh không hề khác biệt, nhưng trước đó làm việc cật lực nửa năm vẫn quanh quẩn ở một con số, mà sau khi bệnh giống như cưỡi tên lửa bay thẳng lên cao tít, đừng nói nửa năm, chưa đến nửa tháng đã hoàn thành mục tiêu mà còn dư nữa đó.

Không…

Chắc hẳn cũng có phần là do nửa năm trước cậu đã cày cuốc không ngừng.

Quả nhiên, “nỗ lực” bất kể mọi lúc sẽ không bao giờ phụ lòng người, cố lên nào!

Hệ thống: [...]

… Không, kỹ năng diễn xuất của cậu thật sự không ổn.

Cái đó vốn dĩ không được gọi là “kỹ năng diễn xuất”!

Nhận ra hàm ý đằng sau sự im lặng quái dị của hệ thống, Ninh Khả Chi bất lực giảng đạo lý: [Cậu nhìn xem, điểm số hiện tại có phải đang tăng lên không, hơn nữa tăng vèo vèo luôn?]

Hệ thống: [... Phải.]

Ninh Khả Chi: [Vậy là đúng rồi!]

Hệ thống: [...]

Nó cảm giác chắc chắn có gì đó không ổn ở đây.

Ninh Khả Chi: [Tôi thừa nhận rằng khả năng của tôi vẫn chưa đủ, tôi vẫn cần các kỹ năng có hiệu quả hỗ trợ vào những thời điểm quan trọng như "điểm đột phá", nhưng cũng cần tích lũy những nỗ lực bình thường... Cậu nói xem nếu không có nỗ lực trong suốt nửa năm qua của tôi, chỉ là một tên bệnh đầu óc mơ hồ, miệng liên tục gọi cái tên "Tạ Tĩnh Dương", ngài ấy sẽ nghĩ thế nào? Liệu ngài ấy có nghĩ rằng tôi đang gọi ngài không?]

Hệ thống: [... Không thể.]

Ninh Khả Chi chân thành nói: [‘Một phút trên sân khấu, mười năm sau cánh gà’. Cậu không thể chỉ nhìn điểm số tăng lên nhanh chóng khi sử dụng kỹ năng mà bỏ qua quá trình tích lũy thầm lặng và làm việc chăm chỉ trước đó…]

#Nhưvậykhôngtốt.jpg# #Dumbledorelắcđầu.jpg#



……

Điểm số tăng lên đã mang đến sự tự tin cho Ninh Khả Chi, cậu tiến hành một loạt hoạt động giáo dục tư tưởng cho hệ thống "thích làm lớn thích công to", mãi đến khi hệ thống rơi vào trạng thái nghi ngờ bản thân.

Hệ thống: ?

Chẳng lẽ nó thật sự nhìn lầm sao?

Nhưng nó nhìn ánh mắt ký chủ nhìn sang nhân vật công chính, đó đơn giản chỉ là ánh mắt ngốc nghếch tầm thường, không liên quan gì đến "ngưỡng mộ".

Nếu kiên trì phân tích kỹ, thôi cứ cho là thực sự có thể thấy được chút "yêu thương" bên trong đi.

Hệ thống: [...]

Nhân vật công chính của thế giới này bị mù à?

Hệ thống đã trải qua nhiều thế giới, đây là lần đầu tiên gặp được đối tượng nhiệm vụ không cần tấn công như vậy.

*

Đừng nói tại sao hệ thống bên này lại nghi ngờ hệ thống sinh, Ninh Khả Chi quả thực quá ư là thoải mái.

—Với số điểm cao trong tay, cậu cảm thấy tự tin và bớt hoảng sợ hơn.

Thái độ của Tạ Tĩnh Dương đối với việc si mê hắn của cậu thực sự rất tốt.

Ninh Khả Chi không hiểu lắm về các loại hành vi của nguyên chủ trong nguyên tác, rốt cuộc nam phụ pháo hôi lấy đâu ra dũng khí làm trời làm đất trước mặt nhân vật thụ chính, còn giãy giụa ác nghiệt như vậy nữa.