Thế giới 1 - Chương 23: Tướng quân

Ninh Khả Chi không biết thủ đoạn này có thể phá vỡ tâm lý phòng ngự của phạm nhân hay không, nhưng dùng để đối phó cậu thì nhiêu đó đủ rồi.

Ninh Khả Chi khóc thét trong lòng.

Cậu kích động đến nỗi hào quang suýt không trụ vững, mặc dù cơ thể cậu vẫn đứng được, nhưng đôi tay khép hờ trong ống tay áo dần run rẩy mất kiểm soát, chỉ còn là vấn đề thời gian trước khi cậu cuộn tròn thành một quả bóng run lẩy bẩy thôi.

Hệ thống khuyên cậu [bình tĩnh chút đi] mấy lần, nhưng Ninh Khả Chi không cách nào bình tĩnh được, thậm chí cậu còn vô thức nhớ tới quá trình tử vong của mình.

Mọi chuyện lúc đó xảy ra quá nhanh, cậu thực sự không kịp phản ứng chút nào, nhưng nỗi đau và ám ảnh cái chết dường như đã ghi tạc vào linh hồn cậu, bây giờ nhớ lại, thậm chí cậu có thể cảm nhận được như thể nó đang được tua chậm: Xương cốt trong cơ thể vỡ vụn từng tấc, nội tạng lẽ ra phải được bảo vệ không thể chịu được áp lực đột ngột mà chảy máu lênh láng, sự sống trôi tuột theo cơ thể bay ngược về sau, cuối cùng đầu đập mạnh xuống đất…

Hóa ra đây là nguyên nhân cái chết của cậu.

Thực ra cũng khá tốt, so với cảm giác sinh mệnh từ từ biến mất thì vẫn tốt hơn nhiều.

Ninh Khả Chi thuyết phục bản thân như thế, đầu ngón tay lạnh lẽo dần dà ấm trở lại, định thần lại từ cái chết đau đớn ấy, cuối cùng nghe hệ thống đang nói gì đó.

—[56.]

Ninh Khả Chi vô thức hỏi: [56 gì cơ?]

Hệ thống: [Điểm! Số điểm hiện tại của cậu đó!]

Ninh Khả Chi: ???

!!!

Cậu hoài nghi mình đang nằm mơ, hơn nữa còn chưa tỉnh.

Ối ối, mơ gì tuyệt dữ vậy? Vậy cứ để cậu ngủ thêm chốc nữa đi!

Hệ thống: [...]

Nó ngưỡng mộ khả năng tự điều chỉnh cảm xúc của ký chủ, nhưng vẫn thiện chí nhắc nhở đối phương chú ý đến tình hình hiện tại.

Ninh Khả Chi: ?

Hồn cậu bay về, phát hiện Tạ Tĩnh Dương đang kéo tay mình, ánh mắt lộ ra nét lo lắng.

Ảo giác à?

Cậu thực sự cảm thấy Tạ Tĩnh Dương đang lo lắng cho mình.

Không đúng... vừa rồi hệ thống nói cậu đã có 56 điểm…

Có nghĩa là gì? Có nghĩa là Tạ Tĩnh Dương tin hơn một nửa những cảm xúc “tình sâu không hối hận” “yêu ngài đến mức có thể chết vì ngài” của cậu!

Nghĩ như vậy, hắn lo lắng cho cậu hình như cũng không lạ lắm.

Chỉ là đột nhiên lại có nhiều điểm như vậy, Ninh Khả Chi bỗng nảy sinh cảm giác thiếu chân thực.

—[Không phải đột nhiên.]

Hệ thống giải thích trong tiềm thức Ninh Khả Chi, lúc Ninh Khả Chi mở miệng hỏi, giá trị điểm ổn định ở tầm 30 đến 40, nhưng đột nhiên tăng lên giá trị đỉnh cao 56 vừa rồi.

Ninh Khả Chi còn ngẩn ngơ vui sướиɠ chợt nghe thấy Tạ Tĩnh Dương quan tâm hỏi: “Cậu không sao chứ?”

Ninh Khả Chi: Không sao không sao, chỉ là bất ngờ đến đột ngột quá thôi, chưa chấp nhận kịp.

Nhưng mà ban nãy cậu đã làm gì mà khiến điểm bỗng dưng tăng vọt nhỉ?

Có làm gì đâu ta?

Thì là suýt chút bị nhân vật công chính dọa đến phát khóc.

Chẳng lẽ Tạ Tĩnh Dương cảm thấy mình quá nhút nhát, thực sự không giống người có thể làm được chuyện lớn mới đập tan nghi ngờ?

Ninh Khả Chi: “...”

Cậu nghĩ nghĩ, cảm thấy rằng ngoài khả năng này thì chẳng còn chẳng còn nghĩ ra cái nào khác nữa.