Thế giới 1 - Chương 21: Tướng quân

Là lời bình… của huynh trưởng viết…

Tạ Tĩnh Dương đưa tay chạm lên nét chữ thân thuộc, rồi đóng cuốn sách lại như bị bỏng.

Hắn ngửa đầu ra sau, lấy sách che mặt lại.



Mấy ngày nay Tạ Tĩnh Dương đã kiểm tra thư tín hắn trao đổi với huynh trưởng vô số lần.

Quả thực có lần huynh trưởng trong thư nhắc đến một cao nhân tài đức vừa chuyển tới vùng phía Bắc, mấy lần thỉnh giáo đều bị từ chối, trong thư cũng từng thề với em trai phải nhận người này về dưới trướng mình.

Nhưng sau đó chiến tranh nổ ra, thư nhà cũng đứt đoạn một khoảng thời gian, đợi khi thư về thì không nhắc thêm chi tiết nào về vấn đề này nữa.

Tạ Tĩnh Dương vốn tưởng rằng đối phương đã không may qua đời trong chiến tranh loạn lạc.

Bây giờ xem ra…

Khoảng thời gian ấy xảy ra chuyện gì, mối quan hệ giữa hai người ấy đã trở nên xấu đi rồi sao?



……

Liệu nên nói rằng không hổ danh là người hợp ý huynh trưởng không?

Gần như những thăm dò gần đây không mang lại kết quả gì, xem ra thân phận của cậu ấy là một thư sinh bình thường đến từ Giang Nam như đã nói.

Chỉ vừa lộ ra một chút kẽ hở, nháy mắt đã xoay chuyển được…

Kể cả kẽ hở nhỏ nhặt kia cũng có nguyên nhân.

Nghĩ đến đối phương trong lúc nhất thời lộ ra vẻ kinh ngạc khiển trách, Tạ Tĩnh Dương càng bưng mặt chặt hơn.

Hắn nghĩ đến vẻ mặt của người đó lúc ấy…

Hẳn rằng trong tiềm thức người đó đã hết mực tin tưởng nên mới buông lỏng cảnh giác trước mặt hắn.

… Liệu hắn có nên đi xin lỗi không?

*

Đột nhiên nhân vật công chính gửi quà đến khiến Ninh Khả Chi hoảng loạn vô cùng.

Thoáng chốc một số kịch bản trạch đấu, cung đấu hiện lên trong đầu cậu, ngay cả khi nhìn cuốn sách được tặng cũng có cảm giác như những trang giấy bị tẩm thuốc độc lên.

Chuyện lần trước cậu thực sự đã bị lộ rồi hả? (Mặc dù Ninh Khả Chi cũng chẳng biết sơ hở chỗ nào…)

Mấy danh mục sách được hệ thống biên soạn cũng không lừa được ai.

Rốt cuộc, rốt cuộc ai cho cậu dũng khí, để một kẻ IQ bình thường như cậu đến lừa bịp nhân vật công chính của thế giới vậy?!

Ninh Khả Chi nửa tuyệt vọng nửa may mắn hỏi hệ thống: [Điểm của tôi vẫn dao động nhiều lắm hả?]

Hệ thống: [Cơ bản là ổn định rồi. ]

Ninh Khả Chi: !!!

Trong đầu cậu hiện lên hai chữ in hoa lớn— “Xong rồi.”

*

Lúc Ninh Khả Chi đang nói chuyện với hệ thống, bên tai đột nhiên vang lên một giọng nói: “Những món này không hợp ý tiên sinh sao?”

Nếu không có Hào quang phong độ trên người, Ninh Khả Chi suýt chút bị thanh âm bất ngờ kia dọa run lên cầm cập.

… Thực ra bây giờ đang run cầm cập rồi.

Tim run cầm cập.

Ninh Khả Chi quay đầu lại nhìn Tạ Tĩnh Dương không biết đến từ bao giờ, mặt hơi nghệch ra.

Bình thường người này đi không gây ra tiếng động hả?!

Mà cậu nên đáp lời thế nào đây, cậu cứ cảm thấy câu hỏi của Tạ Tĩnh Dương mang ý: Mấy món tùy táng này cậu thấy thế nào?

Ninh Khả Chi: Còn thế nào nữa? Cậu còn thấy thế nào nữa chứ?!

Mấy thứ an dưỡng cuối đời này giống như những bữa ăn cuối trước lúc chém đầu vậy, liệu cậu có còn nếm ra vị gì không?!

Chàng thanh niên nhìn lăm lăm, cơ hồ muốn cậu phải đưa ra một lời hồi đáp.