Chương 28: Tg1 tổng tài bệnh kiều (27)

Chương 28: [TG1] Tổng Tài Bệnh Kiều (27)

Mễ Tuyết Nhi cảm thấy, trên đời này đại khái cũng chỉ có tiểu cữu cữu Cố Nam Thành của Tạ Qua mới có thể soái hơn cậu ta đi, Cố Nam Thành cô ta nghĩ cũng không dám nghĩ tới, vậy cô ta phải nắm chặt Tạ Qua, như vậy cũng sẽ thu được vô số ánh mắt ghen tị của các nữ sinh.

Cố Nam Hân sắc mặt không tốt chút nào, bà một lòng muốn tác hợp Tạ Qua cùng Bạch Tô, để Bạch Tô thành con dâu mình, Tạ Qua sao có thể làm trò mang một nữ sinh không rõ lại lịch đến gặp mặt bà trong khi nhà có cả Bạch Tô?

Cái này làm cho tiểu Tô Tô hiểu làm thì làm sao bây giờ?

Bà có chút sốt ruột nói:

"Tại sao con lại mang một nữ sinh xa lạ về nhà hả?"

"Cháu.."

"Là em bảo Tạ Qua mang cô ta tới."

Cố Nam Thành đôi tay đút vào túi quần tây, tâm tư của chị gái hắn đã sớm thấy rõ ràng:

"Ngày hôm qua em nhìn thấy Tạ Qua cùng nữ sinh này dạo phố, nên bảo hắn mang người cùng về nhà."

Tạ Qua nghe Cố Nam Thành tới cũng là không tình nguyện, nhưng ai bảo tiểu cữu cữu là trên hết chứ, cậu ta đành ngậm ngùi mang Mễ Tuyết Nhi đến.

"Đi dạo phố?"

Cố Nam Hân tức giận nhìn Tạ Qua rồi lại nhìn Bạch Tô, trong lòng cầu nguyện ngàn vạn lần không cần hiểu lầm a:

"Các ngươi chỉ là bạn học cao trung, không có quan hệ khác đi."

"A di, hiện tại chúng cháu là quan hệ tìm hiểu nhau."

Thiếu nữ ngọt ngào thanh thuần nháy mắt đánh vỡ mộng đẹp của Cố Nam Hân, bà phảng phất nghe thấy âm thanh vỡ vụn của trái tim, xong rồi, con dâu bà nhìn trúng không thể mang tới tay được rồi.

Cố Nam Hân tức giận mà trừng mắt nhìn hai người ngoài cửa kia một cái, giọng nói lạnh lùng hiển nhiên không có cao hứng:

"Vào đi."

Mễ Tuyết Nhi trong lòng bồn chồn, nhìn Tạ mẹ bộ dáng giống như có chút không thích cô ta, là cô ta làm sai chỗ nào sao?

Không thể nào, cô ta vừa nãy biểu hiện ngoãn ngoan như vậy, gọi người thanh âm ngọt như vậy, Tạ mẹ sao có thể không thích cô ta, nhất định là cô ta nghĩ nhiều, ân, chính là như vậy.

Thời điểm vừa vào phòng, nhìn thấy Bạch Tô đứng bên cạnh Cố Nam Thành, Mễ Tuyết Nhi lập tức liền ngây ngẩn cả người, Bạch Tô sao lại ở đây được?

Tạ Qua nhìn thấy Bạch Tô cũng sửng sốt một lúc, trong lòng cậu ta đột nhiên khẩn trương lên, Mễ Tuyết Nhi vừa nói hai người là quan hệ tìm hiểu nhau Bạch Tô sẽ không nghe thấy chứ? Trong lòng quýnh lên, làm sao bây giờ?

Mễ Tuyết Nhi lúc đầu là khẩn trương, trong ánh mắt trở nên nổi giận đùng đùng, cô ta tiến lên chất vấn:

"Cô sao lại vào được chỗ này?"

Nói xong cô ta lại nhìn về phía Cố Nam Hân nói:

"A di, Bạch Tô chính là nữ sinh đã đem hộp cơm đổ lên đầu Tạ Qua, cô ta vậy mà không nói đạo lý, không những cô ta suýt chút nữa đánh Tạ Qua, còn ở trên mạng bôi nhọ Tạ Qua làm chuyện xấu!"

Tạ Qua chỉ cảm thấy sét đánh giữa trời quang, đồ ngu Mễ Tuyết Nhi đột nhiên nói chuyện này làm cái gì, cậu ta kéo kéo tay cô ta, ánh mắt nhìn cô ta ý nói:

"Đừng nói nữa."

"Cái gì không nói đạo lý? Bạch Tô chính là ân nhân cứu mạng của tôi, tôi không cho phép cô nói như vậy với tiểu Tô Tô nhà tôi!"

Cố Nam Hân giận dữ mở miệng nói.

"Bôi nhọ? Tạ Qua ở trước mặt tôi thừa nhận những việc đó là do nó làm, còn dám nói là bôi nhọ sao?"

Cố Nam Thành híp mắt, nguy hiểm mà nhìn Mễ Tuyết Nhi nói.

Đối mặt với hàng động sủng Bạch Tô lên tận trời này của hai chị em họ Cố, Mễ Tuyết Nhi sợ tới mức vẻ mặt trắng bệch, cô ta thấy xấu hổ cực kỳ, vội vàng mở miệng nói:

"Cháu, cháu.. Khả năng cùng Bạch Tô có chút hiểu lầm, đúng vậy, đều là hiểu lầm."

Nói xong cô ta xấu hổ nhìn Bạch Tô, Bạch Tô lạnh lùng mà nhìn cô ta biểu diễn, không chuẩn bị mở miệng.

Cô ta lại nhìn về phía Tạ Qua, Tạ Qua hiện tại không nói nên lời, giờ phút này cậu ta chỉ muốn gϊếŧ quách cô ta cho xong làm sao còn tâm trạng để ý đến phản ứng của cô ta.

Cuối cùng vẫn là Tạ Văn Hiển thấy không khí khẩn trương, tiến lên giải hòa nói:

"Được rồi được rồi, nếu đã đến rồi mau ngồi vào ăn cơm đi."

Mọi người lúc này mới từ trên người Mễ Tuyết Nhi dời đi lực chú ý, ngồi vào bàn ăn, Mễ Tuyết Nhi cúi đầu, sắc mặt trắng bệch, mọi người thích Bạch Tô như vậy chứ? Vậy cô ta nhất định phải làm đại gia đình này không thích Bạch Tô!