Quyển 1: Nam thần x Học bá - Chương 8

Mạc Ngôn đóng kỹ cửa lại, nghe thấy Tư Đồ Dật trêu chọc mình thì hừ một tiếng, nói: "Anh, đừng đi, em tắm rửa một lát rồi có chuyện muốn hỏi anh.", nói xong cô bước vào phòng tắm, Tư Đồ Dật sửng sốt: "Chuyện gì? Em hỏi luôn đi! Tại sao phải chờ tắm rửa xong mới hỏi?"

Trong phòng tắm, Mạc Ngôn vừa mở vòi hoa sen lên vừa nói: "Nếu bây giờ em không xuống, mẹ sẽ lên đây ngay. Sau đó là giáo huấn em, anh, anh không thấy em đáng thương sao! Ở lại với em một lát nữa nhé.."

Nghe tiếng nước phát ra từ phòng tắm, Tư Đồ Dật bây giờ đi cũng không được, ở lại cũng không xong, Mạc Ngôn tuy là em gái của anh nhưng cũng không cùng huyết thống, cho nên từ khi hiểu chuyện anh đã không còn vào phòng của Mạc Ngôn, huống chi ngồi trong phòng chờ cô ấy tắm rửa...

Mạc Ngôn quả thực có chuyện muốn hỏi hắn, kiếp trước nguyên chủ không tới yến hội ngày mai, nhưng theo ký ức của nguyên chủ, người của tứ đại gia tộc đều tới tham dự.

Hơn nữa bữa tiệc này là Tư Đồ phu nhân tổ chức vì cô ấy, vậy mà nguyên chủ lại cự tuyệt, Mạc Ngôn muốn tìm hiểu lý do tổ chức yến tiệc này rồi mới cân nhắc có nên tham gia hay không...

Mặt khác, cô cũng muốn xem Tư Đồ Dật có thật sự coi cô như em gái không, cách tốt nhất chính là thử Tư Đồ Dật một chút, nghĩ đến đây, Mạc Ngôn nhanh chóng rửa mặt xong, nói lớn với Tư Đồ Dật ở bên ngoài :"Anh ơi, giúp em lấy quần áo ở bên cạnh giường đi."

Tư Đồ Dật đang nhàm chán lật qua lật lại cuốn sách trên bàn của Mạc Ngôn, nghe vậy ngẩng đầu nhìn về phía phòng tắm, thở dài nói: "Được.", đi đến bên giường, nhìn bộ quần áo được đặt cạnh giường, cau mày nói: "Tiểu Ngôn, em có chắc muốn mặc bộ này đi mua sắm với mẹ không?". Trên giường chính là bộ đồng phục học sinh, nếu Mạc Ngôn dám mặc bộ này đi dạo phố với Tư Đồ phu nhân.

Tư Đồ Dật dám cam đoan, mẹ mình sẽ bị tức chết, Mạc Ngôn chán nản vỗ trán, cô quên mất bộ đồng phục học sinh vẫn để trên giường, váy mà Tư Đồ phu nhân mua cho cô đều treo trong tủ, bám đầy bụi, Mạc Ngôn không khỏi âm thầm mắng nguyên chủ phí phạm của trời.

"Anh, vậy anh chọn giúp em một bộ trong tủ đi! Em vẫn muốn sống thêm vài năm nữa."

Nghe vậy, Tư Đồ Dật cười ra tiếng nói: "Tiểu Ngôn, cũng không tệ! Hiện tại cũng có chút tự giác!" Nói xong, hắn đi đến trước tủ quần áo, chọn cho Mạc Ngôn một bộ váy hai dây màu trắng đi đến cửa phòng tắm gõ gõ, Mạc Ngôn vươn tay nhận lấy, vừa định thay quần áo, cô mới phát hiện tất cả nội y qυầи ɭóŧ đều ở trong tủ.

Đôi môi hồng phấn của Mạc Ngôn khẽ cong lên thành một nụ cười xấu xa, ngay sau đó đổi thành thanh âm khó xử: "Anh...anh có thể lấy giúp em một thứ được không?"