Quyển 1: Nam thần x Học bá - Chương 31

"A! Thì ra là cô gái nhỏ cứng đầu! Nhưng không sao! Anh trai rất thích người cứng đầu!" Anh ta nói xong, mấy người phía sau nghe vậy cũng bật cười ha ha, Mạc Ngôn có chút bực bội, giãy giụa vài cái, thấy anh ta vẫn chưa buông tay, cô liền nắm lấy tay còn lại của anh ta, quay lưng lại dùng sức ném người về phía trước, cú ném qua vai hoàn mỹ khiến mọi người vây xem đều ngây người!

"A...Con mẹ nó." Người đàn ông đau đến nhe răng nhếch miệng, Mạc Ngôn đứng thẳng lưng, vỗ vỗ tay, trong lòng thầm nghĩ 80 điểm thể chất kia cũng có lúc hữu dụng!

Hệ thống: "..." Chủ nhân của nó hình như hiểu sai tác dụng của giá trị thể lực rồi!

Mạc Ngôn cũng không để ý tới anh ta, xoay người chuẩn bị rời đi, nhưng người đàn ông kia vội đứng dậy chỉ vào Mạc Ngôn nói: "Chặn cô ta lại, để lão tử nhìn xem cô ta lợi hại thế nào! Nếu nhìn không ra thì mang lên giường cho các anh em tiếp tục nhìn xem!"

Mạc Ngôn nhìn những người đang vây quanh cô, lại nhìn đến đám đông đang tập tụ xung quanh, trong đám đông, Tô Tiểu Nhu mang vẻ mặt lo lắng nhìn Mạc Ngôn, giơ tay lên lắc lắc di động ý bảo đã gọi cảnh sát tới đây!

Mạc Ngôn cười cười nghĩ thầm Tô Tiểu Nhu này cũng khá thông minh, thay vì đi lên đối đầu mà lựa chọn gọi báo cảnh sát, cô nhìn lại Tô Tiểu Nhu như nói rằng mình đã biết, sau đó liếc nhìn những người đang chặn cô một lượt.

Những người này phần lớn đều là dạng phú nhị đại chỉ biết ăn chơi trác táng cờ bạc gái gú, Mạc Ngôn cũng không sợ hãi, tứ đại gia tộc vẫn luôn tiến hành huấn luyện đơn giản cho các con cái, đảm bảo bọn họ có thể tự bảo vệ mình khi xảy ra chuyện ngoài ý muốn!

Tuy rằng Mạc Ngôn không thông thạo kỹ thuật chiến đấu như Tư Đồ Dật và ba người khác, nhưng cô vẫn thừa sức đối phó với đám người đang dính men say trước mặt này!

Ngay lúc Mạc Ngôn chuẩn bị ra đòn trước, những người đang vây xem xung quanh đột nhiên tránh ra, Thượng Quan Lâm chậm rãi từ từ đi tới, chỉ nhìn cô một cái, sau đó quay đầu nhìn lại người đàn ông vừa đứng dậy từ mặt đất hỏi: "Lâm thiếu, đang xảy ra chuyện gì?"

Người được gọi là Lâm thiếu nhe răng cười nói: "Ha ha...Để Thượng Quan thiếu gia chê cười rồi, bạn gái nhỏ của tôi bày trò giận dỗi chút thôi!"

Mạc Ngôn nghe xong lời này, không hề tức giận mà cười nhẹ, ôm lấy cánh tay ngồi lên quầy bar, vẻ mặt đang xem kịch nhìn Thượng Quan Lâm, trong lòng thầm nghĩ, người này vừa rồi còn mang bộ dáng say rượu bước đi không vững nhưng hiện tại lại giống như không có việc gì!

Thượng Quan Lâm nhìn Mạc Ngôn, nhíu nhíu mày, vốn đang đau đầu vì say rượu giờ phút này lại càng trướng đau, phiền muộn mở miệng: "A! Thật không ngờ Tư Đồ tiểu thư bị mù!"

Lâm thiếu gia mà anh ta vừa nhắc đến và những người xung quanh đều mang vẻ mặt khó hiểu, sao lại nhắc đến Tư Đồ tiểu thư rồi? Mắt bị mù? Mù khi nào?

Mạc Ngôn trợn mắt, nhàn nhã mở miệng: "Em bị mù khi nào vậy?"