Quyển 1: Nam thần x Học bá - Chương 30

Trong lòng Mạc Ngôn cảm thấy an tâm một chút, có hơi bực bội nói với hệ thống: " Hình như anh ta uống say quá rồi! Ta có nên xuất hiện không? Bây giờ xuất hiện có ảnh hưởng đến nhiệm vụ chết tiệt kia không?"

"Chủ nhân, ngoại trừ một số trường hợp thì sẽ không ảnh hưởng!" Hệ thống nhắc nhở.

Nghe hệ thống nói xong, Mạc Ngôn ngồi xoay ly rượu trong lòng có chút bực bội, suy nghĩ bay về nửa tháng trước!

Nửa tháng trước, Mạc Ngôn ngồi một mình trong chung cư của Tư Đồ Dật, đại học Thanh Lam cách Tư Đồ gia quá xa, cho nên đám người Tư Đồ Dật đều ở chung cư cách đại học Thanh Lam không xa, Mạc Ngôn sau khi vào đại học cũng dọn luôn vào căn hộ của Tư Đồ Dật!

Bởi vì không muốn Tư Đồ phu nhân lo lắng nên cô không nói với bà chuyện mình bị thương, nên nhiệm vụ chăm sóc Mạc Ngôn đương nhiên giao phó lên bốn người bọn họ, cái này cũng giúp cho Mạc Ngôn rất nhiều, ngay lúc Mạc Ngôn đang trở nên hòa hợp hơn với bốn người, hệ thống đột nhiên hiện lên nhắc nhở...

Mạc Ngôn ngồi trong phòng học nghiến răng nghiến lợi nói với hệ thống: "Ngươi lặp lại cho ta lần nữa?"

Hệ thống: "Chủ nhân...Cô vừa kích hoạt nhiệm vụ bắt buộc [muốn nhưng cự tuyệt]"

Mạc Ngôn hít sâu một hơi nói: "Ta hỏi ngươi, muốn nhưng cự tuyệt là có ý gì hả?"

Hệ thống có chút sợ hãi nói: "Chủ...Chủ nhân chính là từ chối các nam chính nhưng lại không thật sự từ chối, nhiệm vụ sẽ kết thúc khi hệ thống lên tiếng thông báo."

Nhìn thấy Mạc Ngôn sắp bùng nổ, hệ thống chạy nhanh nói: "Chủ nhân, nhiệm vụ bắt buộc này nhất định phải hoàn thành, nếu không sẽ thất bại, đến lúc đó ta và cô đều sẽ tan biến."

Mạc Ngôn tức giận nói với hệ thống: "Con mẹ nó hệ thống! Ngươi chờ đó cho ta..."

Hệ thống: "....."

Sau đó, vì thực hiện nhiệm vụ chết tiệt kia, Mạc Ngôn không thể không trốn tránh bọn họ, nhìn Thượng Quan Lâm đang say khướt cách đó không xa, Mạc Ngôn có chút do dự có nên bước tới hay không...

Bỗng nhiên bên cạnh xuất hiện âm thanh ngả ngớn của đàn ông: "Em gái nhỏ, em đi một mình sao? Bao nhiêu tuổi rồi? Anh trai mời em uống rượu được không!"

Mạc Ngôn quay đầu nhìn lại, là một người đàn ông khoảng 23-24 tuổi, cả người nồng nặc mùi rượu, sắc mặt đỏ bừng, bề ngoài cũng thuộc dạng dễ nhìn, vừa nhìn liền biết là loại phú nhị đại trong thời kì túng dục quá độ.

Phía sau còn thêm vài người đầu trâu mặt ngựa đang dùng ánh mắt trần trụi nhìn chằm chằm Mạc Ngôn, cô quay đầu đi không để ý đến bọn họ, lại nhìn về phía Thượng Quan Lâm, nhưng anh ta đã không còn ở đó!

Mạc Ngôn đứng dậy định đi tìm anh, vừa rời khỏi chỗ, cánh tay đã bị người nào đó nắm lấy, người đàn ông kia lại lần nữa mở miệng mang theo ngữ khí có chút không vui: "Em gái nhỏ, sao em không để ý đến anh? Em muốn tìm ai à? Anh trai tìm giúp em nha!"

Mạc Ngôn lần nữa quay đầu nhìn người đàn ông với ánh mắt sắc lạnh nói: "Buông ra."