Quyển 1: Nam thần x Học bá - Chương 24

Chờ hai người quay trở lại chỗ Tư Đồ Dật và những người khác, lớp trang điểm và mái tóc lộn xộn của Mạc Ngôn đã được Bắc Đường Thải chỉnh trang lại, hai người lần lượt đi tới, nhìn thấy bầu không khí kì lạ giữa hai người, Tư Đồ Dật không nhịn được kéo Mạc Ngôn qua nhỏ giọng hỏi: "Xảy ra chuyện gì sao?"

Nghe thấy Tư Đồ Dật hỏi Mac Ngôn, Bắc Đường Thải nháy mắt căng thẳng, anh có chút lo sợ cô gái nhỏ ngốc nghếch này sẽ nói ra mọi chuyện, chỉ sợ lúc đó ngay cả giải thích Tư Đồ Dật cũng không muốn nghe!

Mạc Ngôn còn chưa trả lời, liền thấy Tư Đồ phu nhân đang đi tới, bà mỉm cười kéo lấy Mạc Ngôn nói: "Tiểu Ngôn, lát nữa con phải lên sân khấu biểu diễn, con chuẩn bị xong chưa?"

Mạc Ngôn nhớ tới màn biểu diễn dương cầm mà cô đã chuẩn bị, bước đến bên cạnh Tư Đồ phu nhân, cô gật gật đầu với bà nói: "Mẹ, con chuẩn bị xong rồi!"

Trên sân khấu, thiếu nữ mặc chiếc váy đen dài ưu nhã ngồi ngay ngắn bên đàn dương cầm, gương mặt cô khẽ mỉm cười, những ngón tay thon dài trắng nõn nhẹ nhàng đặt lên những phím đàn đen trắng không ngừng nhảy nhót khéo léo, tiếng đàn du dương như cánh bướm bay lượn, chớp cánh linh động, trong trẻo lại thanh thoát, bầu không khí dường như ngưng trệ, khiến cho tiếng đàn càng thêm lắng đọng, từng hồi âm thanh phát ra chậm rãi vang vọng khắp đại sảnh.

Mọi người phía dưới nhìn thiếu nữ ưu nhã tuyệt mỹ trên khán đài, không khỏi cảm thán, yến tiệc này đúng là mở mang tầm mắt và thỏa mãn người nghe, mà trình diễn kết thúc, Mạc Ngôn đứng dậy che lại ngực cúi người chào khán giả, dưới khán đài vang lên tiếng vỗ tay thật to, Mạc Ngôn chậm rãi bước xuống sân khấu, nhẹ nhàng đi đến bên Tư Đồ phu nhân và Tư Đồ Dật, cô đỏ mặt nhỏ giọng hỏi bà: "Mẹ, màn biểu diễn của con ổn chứ ạ?"

Tư Đồ phu nhân mặt đầy kiêu ngạo nói: "Rất rất tốt!" Mạc Ngôn dẩu môi tỏ vẻ không tin nói lại: "Con không tin đâu, trong mắt mẹ, con làm gì mẹ cũng thấy tốt!"

Nhìn bộ dáng làm nũng của cô, Tư Đồ phu nhân bất đắc dĩ cười lắc lắc đầu, lúc này Nam Cung Minh mới mở miệng nói: "Đúng là rất hoàn hảo, nếu em không tin có thể hỏi những người xung quanh!"

Thượng Quan Lâm nhìn những ánh mắt dừng trên người mình, anh nhẹ giọng nói: "Đúng là rất tốt, Tiểu Ngôn nếu em có hứng thú, em có thể tham quan chuyến tuần diễn dương cầm cùng anh!"

Mạc Ngôn nghe xong mỉm cười nói: "Anh Thượng Quan, để em suy nghĩ một chút!" Mạc Ngôn nhìn ánh mắt thất vọng của Thượng Quan Lâm, trong lòng thầm nghĩ đối với Thượng Quan Lâm cô phải lấy lùi làm tiến, cho nên cô không thể chú ý nhiều đến anh, đợi đến thời điểm thích hợp, cô sẽ cho anh chút kí©h thí©ɧ!