Quyển 1: Nam thần x Học bá - Chương 23

Anh khéo léo cạy mở hàm răng cô, hôn xuống thật sâu, môi cô mềm mại ngọt ngào như chiếc bánh ngọt thơm ngon, mang theo hương hoa hồng nhàn nhạt, từng chút cảm xúc chiếm lấy anh trêu chọc không buông.

Mạc Ngôn giật mình vì tình tiết đột ngột này, sững sờ trong chốc lát, tùy anh giữ lấy, theo suy đoán của Mạc Ngôn, Bắc Đường Thải và Nam Cung Minh là những người có khả năng xuống tay với cô ít nhất, tình cảm giữa cô và họ bây giờ cũng xem như dừng lại ở mức anh em, vậy tình huống bây giờ là sao?...

Trong lòng Mạc Ngôn thầm gọi hệ thống: "Hệ thống? Chuyện gì xảy ra vậy?"

Hệ thống cười khẽ: "Chủ nhân, là kỹ năng bị động! Cô quên rồi sao?"

Mạc Ngôn khẽ trợn mắt trong lòng, hóa ra tình huống kỳ lạ này do kỹ năng bị động nhất kiến chung tình gây ra, cô biết ngay mà, làm sao Bắc Đường Thải có thể đổi tính nhanh như vậy được!

Mạc Ngôn làm bộ khôi phục tỉnh táo, dùng sức giãy giụa, lại bị Bắc Đường Thải khống chế chặt chẽ, thân thể cô lập tức bị giam trong l*иg ngực anh, môi lưỡi lạnh lùng trượt vào trong miệng, tham lam hút lấy nước bọt trong miệng cô, hành động mang theo những tiếng sắc tình khiến người ta đỏ mặt không thôi.

Mạc Ngôn không khỏi đỏ mặt khi nghe được âm thanh này, đối với cô hôn môi không phải vấn đề, nhưng đối với trải nghiệm thực tế như này, cô đúng là vẫn còn non nớt, Mạc Ngôn bị hôn đến mức choáng váng, thân thể bị giữ lấy cũng dần dần nhũn ra, thẳng đến khi cô cảm nhận được bụng nhỏ đang bị vật cứng nào đó đè lên, đầu óc cô nháy mắt thanh tỉnh!

Mạc Ngôn cảm thấy không khí trong ngực mình dần bị hút lấy, cô dùng hết sức giãy giụa, Bắc Đường Thải nhận thấy cơ thể mềm mại trong ngực mình đang ra sức vặn vẹo phản kháng, vô thức khơi dậy du͙© vọиɠ bên trong anh, anh buông đôi môi của Mạc Ngôn ra, thanh âm có chút khàn khàn nói: "Đừng cử động."

Mạc Ngôn bị du͙© vọиɠ ẩn chứa trong giọng nói làm cho hoảng sợ, một lúc sau mới run rẩy mở miệng: "Anh...anh Thải? Anh đừng như vậy được không! Em..em sợ lắm!"

Nghe được lời này của cô, Bắc Đường Thải buông Mạc Ngôn ra, quay đầu đi xấu hổ ho vài tiếng, trong lòng thầm nghĩ mình bị làm sao vậy...Nhưng ngoài miệng lại nói: "Không phải em nói anh phạt em sao? Anh!...Anh phạt xong rồi!"

Trong lòng Mạc Ngôn thầm trợn mắt chửi thầm, anh cho rằng em là đồ ngốc sao! Làm gì có ai trừng phạt bằng hôn môi chứ? Trong lòng tuy nghĩ như vậy, nhưng ngoài mặt cô vẫn tỏ vẻ đơn thuần nói: "A? Vậy...Vậy anh hết giận em rồi phải không?"

Bắc Đường Thải nhìn đôi mắt trong veo của cô, trong lòng không nhịn được tự mắng bản là thân là đồ cầm thú, trên mặt cũng có chút xấu hổ đáp: "Anh...Anh không hề tức giận!"