Chương 16

Tình nhân nhỏ nhất định phải biết chừng mực, chưa kể anh còn có thân phận là thức ăn dự trữ, thấp hơn một bậc so với tình nhân bình thường.

"Không." Hạ Thừa Dã mỉm cười.

Bề trên kiêu ngạo tuấn tú, giờ phút này đây dung túng vô hạn xuống phía dưới.

Úc Chu nghe, nhưng cũng không tin tưởng hoàn toàn.

Hắn cũng không phải đầu óc chỉ toàn yêu đương.

Thiếu niên nhẹ nhàng cắn nĩa, trong đầu tiếp tục tính toán về những chuyện sắp xảy ra tiếp theo.

Theo cốt truyện ban đầu, Hạ Thừa Dã rơi vào thời kỳ nổi loạn sau khi bị Hứa An gài bẫy, hai người qua đêm với nhau, dù không làm gì, nhưng Hứa An tâm cơ đã khéo léo dàn xếp hiện trường khủng bố, sau đó bí mật rời đi.

Cho nên sau đó, Hạ Thừa Dã mới có thái độ tốt hơn với Hứa An, có lẽ là vì cảm thấy mình mắc nợ.

Nhưng hiện tại, tất cả những mạch truyện này đều đã bị anh phá vỡ.

【 Tiểu A, ngươi có biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì không? 】

Úc Chu nhịn không được hỏi hệ thống A.

【 Ký chủ, cốt truyện đã thay đổi, không thể đoán trước được điều gì sẽ xảy ra tiếp theo. Nhưng căn cứ theo cốt truyện ban đầu, hôm nay Hứa An sẽ thông đồng với thiếu gia của Khương gia, đây cũng là bước đệm để anh ta bước vào cốt truyện. 】

Thiếu gia Khương gia?

Úc Chu tìm kiếm trong cốt truyện hồi lâu, cuối cùng cũng tìm ra được nhân vật này.

Khương Tầm.

Khương gia tuy thua kém Hạ gia nhưng vẫn là một gia tộc danh giá giàu có, Khương Tầm cũng là một con người thuần khiết.

Nếu Hứa An thông đồng với Khương Tầm, phạm vi hành động xấu xa của anh ta sẽ càng lúc càng rộng.

Anh phải ngăn chặn, tốt nhất là phơi bày bộ mặt thật của Hứa An cho mọi người biết.

Úc Chu tìm được phương hướng nhiệm vụ của mình, thậm chí còn không thèm ăn hết miếng cà chua nhỏ cuối cùng, uống một ngụm nước, lau miệng, rồi cầm cặp sách nhỏ rời đi.

"Chờ một chút." Lúc này Hạ Thừa Dã đột nhiên lên tiếng.

Đôi mắt đen nhánh nheo lại nhìn chiếc cặp sách nhỏ có chút bẩn, hắn cười hỏi: “Em mang theo thứ gì?”

【Tôi cũng tò mò. 】Hệ thống A đột nhiên xuất hiện.

Úc Chu sửng sốt.

Anh dường như không có bất kỳ ký ức nào về việc này, nhưng trí nhớ cơ thể nói với anh rằng chiếc cặp sách nhỏ này rất quan trọng, nên mang nó theo bên mình.

Nó phải là một cái gì đó đặc biệt hữu ích!

Kim chủ hỏi, làm sao thỏ con tai cụp làm gì có lý do từ chối, Úc Chu hào phóng thoải mái trực tiếp mở khóa cặp sách của mình trước mặt hai người.

Úc Chu: "..."

Úc Chu: "???"

Thứ bên trong rõ ràng là --- một túi cỏ timothy lớn ngâm trong nước.

Úc Chu thậm chí còn thò tay vào đống cỏ khô, chộp lấy một nắm.

Những đốt ngón tay trắng nõn mảnh mai lấy ra vài mảnh cỏ vụn, ngoài ra không có gì khác.

Không phải chứ?

Anh mang nó đi khắp nơi như bảo bối, nhưng chỉ là một đống cỏ vụn?

Cơ thể này nhất định có bệnh!!!

Một tiếng cười vui sướиɠ không thể kìm nén được phát ra từ phía người bên cạnh.

Úc Chu hung hăng quay đầu lại, nhìn thấy Hạ Thừa Dã còn chưa thu lại nụ cười.

"Buồn cười sao?" Úc Chu khó chịu.

Thẹn thùng khiến cho dưới tai anh hiện lên một vệt đỏ hồng nhạt, thậm chí khiến anh cảm thấy không thể ở lại nơi này dù chỉ một giây.

Anh lấy điện thoại di động ra, vứt chiếc cặp đi học nhỏ của mình rồi giận dữ bỏ đi.

Nếu hoá thành hình dạng thật của một con thỏ tai cụp, lúc này nhất định tức giận đến mức dậm chân thỏ thật mạnh.

Hạ Thừa Dã không dám cười.

Không xong mà.