Chương 5

Khương Dao bị chiều cao cùng ngữ khí của anh ta trấn trụ, nhanh chóng ngồi xuống bên mép giường, vì động tác quá lớn, bàn chân khác đeo một chiếc giày cũng ở trong lúc hoảng loạn rớt xuống. Đôi bàn chân trắng nõn như ngọc đều trần trụi, ngón chân dẫm lên sàn nhà lạnh lẽo, gót chân nâng lên, dựa vào mép giường.

Tiết Khuyết gian nan chuyển đi tầm mắt, chỉ hận chính mình ngữ khí quá cứng ngắc nghe tới có điểm hung, lại dọa tới mỹ nhân ngư của anh rồi.

Ngày thường đều là người khác lấy lòng anh, liền tính lại hung ác, các nữ sinh đều sẽ người trước ngã xuống, người sau tiến lên mà nhào lên tới, cho nên anh căn bản chưa học qua làm sao ôn nhu với một cô gái.

Hiện tại anh có tâm muốn tới gần, nhưng vừa mới tiến lên phía trước một bước, thiếu nữ liền hướng cuối giường rụt một chút, đôi mắt long lanh thủy nhuận hơi hơi chớp động, rung động lòng người.

Tiết Khuyết trong lúc nhất thời có chút chân tay luống cuống, dừng lại, đứng yên tại chỗ.

Khương Dao nghe theo mệnh lệnh của anh, nhưng lại bất an. Anh nói “Ngồi trở lại đi” là ý này phải không? Nhưng sau khi làm theo, anh ta nhưng vẫn nhìn chằm chằm cô không nói lời nào. Khương Dao bị nhìn đến càng thêm bất an, cầm khẩu trang trên tay, đeo cũng không phải, không đeo cũng không phải……

Đúng lúc này, có một bạn học cũng đi theo Tiết Khuyết tới. Mọi người đều biết Tiết Khuyết đối xử đặc thù với Tô Ly Ly, cho rằng người truyền nước bên trong sau khi nghe được, tất nhiên không dám làm trái, liền chờ người bên trong ra tới, kết quả người ta không tự giác, đợi nửa ngày còn không ra.

Một tiểu đệ cùng đi đến với Tiết Khuyết , liền tự giác chân chó lấy lòng, chuẩn bị lại đây đuổi người: “Bên trong có người a? Như thế nào còn không ra?”

Tiết Khuyết hoàn hồn, “Rầm” một chút liền quăng ngã mành.

Anh ta tim đập đến cực nhanh, sợ chậm một bước, trân bảo bên trong bị những người khác nhìn đến.

Quay đầu, Tiết Khuyết lại đối với tiểu đệ đi theo hung thần ác sát: “Nhìn cái gì mà nhìn!”

Tiểu đệ vẻ mặt ngơ ngác: “?”

Những người khác cũng vẻ mặt không thể tin tưởng mà nhìn về phía anh, vừa rồi rõ ràng là chính anh đi tìm người ta phiền toái!

Tiết Khuyết đĩnh đạc mà đứng ở bên ngoài rèm cửa giường của Khương Dao, chặn mọi người: “Có người sinh bệnh ở bên trong truyền nước, đừng ồn!”

Một đám người: “……”

Vị đại thiếu gia này thật là hỉ nộ vô thường!

Trong khi mọi người đều không dám nói lời nào, Tô Ly Ly không chút nào sợ hãi, lớn tiếng nói: “Tiết Khuyết, anh mới là người ồn nhất!”

Mọi người nháy mắt một mảnh yên tĩnh, cũng chỉ có Tô Ly Ly mới có can đảm cùng Tiết Khuyết làm trái lại.

Trước kia Tô Ly Ly luôn làm trái lại, Tiết Khuyết cảm thấy nữ sinh này rất thú vị. Lúc này lại bỗng nhiên bực bội lên, anh rõ ràng đều đã nói bên trong có người truyền nước muốn an tĩnh, mọi người đã đều câm miệng, Tô Ly Ly còn không biết tốt xấu, một hai phải cãi một câu, cãi đến anh có điểm muốn che lại miệng cô ta, kêu cô ta câm miệng.

Nhưng tưởng tượng đến vừa rồi mỹ nhân ngư đã chịu quấy nhiễu, bộ dáng hai chân trần trụi dẫm lên sàn nhà lạnh lẽo, Tiết Khuyết nhịn xuống, nhịn xuống tính tình chính mình, muốn cho bên trong thiếu nữ an an tĩnh tĩnh truyền xong nước thuốc.

Cô quá dễ dàng đã sợ hãi, vừa rồi anh là giúp cô đeo giày vào, có lẽ cô ấn tượng đối chính mình sẽ tốt một chút, không biết cô ở ban nào, trước kia thế mà anh lại không chú ý tới qua, nhất định là cô mỗi lần nhìn thấy chính mình đều núp vào……

Tiết Khuyết không nói, mọi người tự nhiên cũng không dám nói nữa.

Tô Ly Ly phát hiện anh đang thất thần, thế nhưng không để ý tới chính mình, tức giận mà cũng không nói.

Căn phòng to như vậy hoàn toàn an tĩnh.

Khương Dao kiên nhẫn chờ đợi trong chốc lát, phát hiện bên ngoài một chút thanh âm đều không có, Tiết Khuyết giống như thật sự không muốn đuổi cô đi. Cô thoáng yên lòng, bò đến trên giường bệnh, đặt chân lên giường.

Bên ngoài bạn học tựa hồ lục tục mà đi rồi, càng ngày càng an tĩnh.

Khương Dao cho rằng Tiết Khuyết cũng đi rồi, liền lấy điện thoại ra để cáo trạng, đem việc thiếu chút nữa bị Tô Ly Ly đoạt giường thêm mắm thêm muối mà nói cho Hàn Diệu Vũ.

Liền trong lúc ngón tay cô tung bay đánh chữ khi, bên ngoài không biết tiếng chuông điện thoại của ai đột nhiên vang lên.

“Uy.”

Nghe được một tiếng trầm thấp “Uy”, Khương Dao giật mình một cái, điện thoại thiếu chút nữa không cầm chắc.

Tiết Khuyết thế mà còn ở đây!

Cũng may thanh âm anh ta càng ngày càng xa, tựa hồ là cầm điện thoại đi ra ngoài nghe máy.

Khương Dao nhanh chóng ấn tắt di động, lại không dám dùng điện thoại, khẩn trương hề hề ngẩng đầu nhìn về phía góc chết trần nhà, vừa nhìn đã bị dọa nhảy dựng, nơi này vậy mà có theo dõi ở ngay đối diện giường của cô.

Cô vẫn còn ám ảnh với camera.

Vệ Trạch Tư đã cảnh cáo cô, nếu là biết cô còn dám tới xem náo nhiệt, nhất định anh ta sẽ không để yên, Khương Dao càng nghĩ càng thấp thỏm, nhanh chóng đeo khẩu trang lên, mất bò mới lo làm chuồng, cúi đầu, tránh đi camera.

Đang lúc miên man suy nghĩ khi, bên ngoài vang lên tiếng bước chân, Khương Dao tưởng Tiết Khuyết nói chuyện điện thoại xong đã trở lại, nhưng người tới nói:

“Tôi nghe nói cô sinh bệnh, đi ngang qua tiến vào nhìn xem, cô có khỏe không?”

Thanh âm ôn hòa quen thuộc, là Vệ Trạch Tư……

Tiết Khuyết tới, Vệ Trạch Tư cũng tới, F4 một người tiếp một người tới xem Tô Ly Ly, đợi chút hội trưởng sẽ không cũng đến đây đi?

Khương Dao nhanh chóng báo cho Hàn Diệu Vũ tiến trình mới nhất " Vệ Trạch Tư tới"

Tô Ly Ly cùng Vệ Trạch Tư ở chung, hiển nhiên muốn so cùng Tiết Khuyết ở chung hài hòa hơn nhiều.

Chỉ nghe thanh âm ngọt ngào của Tô Ly Ly, tựa hồ còn mang theo ý cười: “Không có việc gì, chỉ là sốt nhẹ. Có thể hay không nhờ anh một việc? Học sinh hội vì chuyện nhỏ này của tôi mà hưng sư động chúng, thật sự là quá phiền toái các người”

Vệ Trạch Tư thanh âm trước sau như một ôn hòa, nhưng ngữ điệu lại cao lên: “Các người? Là ai?”

Tô Ly Ly nói lắp một chút: “Còn, còn có hội trưởng.”

Vệ Trạch Tư thanh tuyến rất êm tai, ngữ khí ôn hòa lại trầm thấp, như là ghen tị: “Hội trưởng? Cô thực quan tâʍ ɦội trưởng?”

Khương Dao vừa nghe “Hội trưởng”, môtơ cảnh giác, lại báo: "bọn họ nhắc tới hội trưởng"

Lại nghe Vệ Trạch Tư nói: “Học sinh hội đang xử lý chuyện này, nhất định giúp cô lấy lại công đạo, những người đó sẽ được chịu ứng có trừng phạt.”

Khương Dao trái tim run lên.

Đúng lúc này, trên tay di động cũng đột nhiên run lên lên, âm thanh truyền ra, nguyên lai là Hàn Diệu Vũ vừa nghe “Hội trưởng” liền trực tiếp gọi điện thoại tới hỏi tiến triển.

Khương Dao trộm nghe góc tường, vốn dĩ liền thấp thỏm, cái này trực tiếp bị dọa rớt điện thoại.

Di động lăn đến trên mặt đất, một đường ra phía ngoài-- lăn đến giường của Tô Ly Ly đang ngồi.

Khương Dao bùm một tiếng nhảy xuống giường đi cứu giúp điện thoại của chính mình, nhưng điện thoại vẫn là lăn qua rồi.

Khương Dao sợ Vệ Trạch Tư nhìn đến cô, đành phải cách mành sờ sờ mặt đất, sờ soạng nửa ngày cũng chưa sờ đến điện thoại của chính mình, càng sờ càng sốt ruột.

Vệ Trạch Tư cùng tô ly ly nghe được động tĩnh, đồng thời quay đầu.