Chương 19

Trên khán đài khí thế ngất trời.

Khương Dao ở trong không khí nhiệt liệt, sắc mặt dần dần đỏ lên, bị không khí cảm nhiễm, càng bị một ánh mắt của Vệ Trạch Tư cảm nhiễm.

Vừa rồi Vệ Trạch Tư hướng chỗ ngồi của cô nhìn thoáng qua, làm cô nhớ tới câu “Tiết Khuyết có toit đều có”, tổng không đến mức nói chính là anh cũng có tám khối cơ bụng đi!

Hàn Diệu Vũ kéo Khương Giao đến bên trong khán đài ngồi xuống, vẻ mặt quan tâm: "cậu là sinh bệnh sao? Vì cái gì mặt hồng như vậy?”

Nói còn trộm lay khẩu trang của cô, muốn nhìn một chút Khương Dao đỏ mặt.

Khương Dao: Có thể nói là thẹn thùng sao?

Hàn Diệu Vũ giống với những nữ sinh khác, mỗi lần đều hò hét trợ uy cho Vệ Trạch Tư.

Khương Dao bị tiếng la chấn đến lỗ tai đều có điểm đau, nhưng thực mau đã bị không khí ở hiện trường kéo, gia nhập vào đội ngũ hò hét.

Thẳng đến trận đấu kết thúc, hai người trên đường về nhà cùng nhau, Khương Dao mới nhớ tới một vấn đề quan trọng.

“Cậu sửa thích Vệ Trạch Tư sao?!”

“Cauy đừng nói bừa, tôi không hoa tâm như vậy, nhưng là thích hội trưởng cũng không ảnh hưởng tôi thưởng thức Vệ Trạch Tư,” Hàn Diệu Vũ vẻ mặt đương nhiên lại đúng lý hợp tình, “Nguyên lai tôi còn thưởng thức Tiết Khuyết đâu, chính là Tiết Khuyết rất nhiều lần vì Tô Ly Ly mà hạ mặt mũi của tôi ".

Khương Dao nhẹ nhàng thở ra, không phải Vệ Trạch Tư là được.

Nếu là Hàn Diệu Vũ thích Vệ Trạch Tư nói, cô phải suy xét sửa chuyển qua ôm đùi Tiết Khuyết, đùi Tiết Khuyết — khẳng định rất khó ôm ổn.

Hàn Diệu Vũ nhắc tới đến Tô Ly Ly, máy hát liền mở ra: “Kỳ thật này đó đều là thứ yếu, cậu cho rằng vì cái gì tôi nhằm vào Tô Ly Ly? Nếu là bọn họ đánh lên vì Tô Ly Ly, mấy gia tộc lớn chúng ta mặt mũi đều ném hết”

Nói nói Hàn Diệu Vũ lộ ra dương mi thổ khí biểu hiện “Cậu nghe nói sao? Tô ly ly lại tác oai tác phúc trước mặt Tiết Khuyết, còn trước mặt mọi người cùng cậu ta lôi lôi kéo kéo, kết quả Tiết Khuyết phủi tay một cái không cẩn thận đẩy cô ta vào trong nước, ha ha ha ha, Tiết Khuyết cũng không đi xuống vớt, chỉ bảo Hoắc Đào nhảy xuống vớt người, đáng tiếc tôi không gặp, bằng không nhất định trầm trồ vỗ tay khen ngợi.”

Khương Dao tỏ vẻ hoài nghi: “Chỉ là không cẩn thận đi? Lần trước ở trong tụ hội Tiết Khuyết đối tô ly ly khá tốt”

Hàn Diệu Vũ: “Bình thường thôi, Tiết Khuyết cũng liền có một chút hứng thú như vậy, nhưng chịu không nổi Tô Ly Ly một hai phải thể hiện, cậu nói chọc ai không tốt một hai phải chọc Tiết Khuyết, trước mặt mọi người lập đi lập lại nhiều lần làm trái lại anh ta, cậu cho rằng anh ta có thể nhẫn nhịn bao lâu?”

Nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền tới rồi.

“Hàn Diệu Vũ, cậu nói xấu sau lưng tôi?”

Tiết khuyết từ sau lưng chạy tới, vừa đuổi theo liền không khách khí hỏi Hàn Diệu Vũ, thân thể lại rất tự nhiên mà dựa đến gần Khương Dao.

“Cậu cùng tôi nói chuyện vì cái gì đứng cạnh bạn học của tôi?” Hàn Diệu Vũ một phen túm lại Khương Dao, kéo đến bên kia.

Chính mình đứng ở giữa, ngăn cách Khương Dao cùng Tiết Khuyết.

Tiết Khuyết không để ý tới, ỷ vào tay dài chân dài, duỗi tay ra, cách Hàn Diệu Vũ sờ sờ đỉnh đầu Khương Dao: “Khương Dao đừng nghe cậu ta, điểm tốt của tôi cậu ta không hiểu, cùng tôi ở chung lâu rồi sẽ biết.”

Hàn Diệu Vũ một phen mở tay Tiết Khuyết ra: “Đừng ỷ vào chính mình cao mà sờ loạn, đầu Khương Dao là cậu có thể sờ sao?”

Tiết Khuyết hừ lạnh: “Tôi nói Hàn Diệu Vũ, Khương Dao lại không phải cậu, đừng vừa nhìn thấy tôi liền dưo cánh, giống như là diều hâu hộ kê con? Tôi đối cô ấy đương nhiên đối cậu càng tốt.”

“Vậy cậu vẫn là đối tốt với Tô Ly Ly của cậu đi thôi, tôi sẽ chúc phúc các người, tôi cùng cậu bảo đảm: Chỉ cần Tô Ly Ly không đi phiền hội trưởng, tôi tuyệt đối sẽ không tìm cô ta phiền toái.”

Hàn Diệu Vũ cảnh giác thật sự.

—— Tiết Khuyết tính tình tuy không tốt, nhưng dù sao cũng là F4, bao nhiêu người xếp hàng muốn hướng lên trên tiếp cận, hơn nữa Tiết Khuyết thái độ khác thường, đối Khương Dao đặc biệt kiên nhẫn, này vừa sửa khuyết điểm, kia Tiết Khuyết cũng miễn cưỡng coi như là cái người không tồi..

Cô sợ cứ tiếp tục cái này thế công, Khương Dao sớm hay muộn phải bị cướp đi.

Tiết Khuyết sắc mặt tối sầm: “Tô ly ly cùng tôi không quan hệ, đừng ở trước mặt tôi nhắc đến cô ta”

Hai người lộ tẩy lẫn nhau, lại cãi lên.

Khương Dao đứng gần sườn biên nhất, bọn họ ở mặt sau cãi nhau cái gì cũng chưa nghe được, Vệ Trạch Tư gửi tin nhắn cho cô!

Vệ Trạch Tư: 【 tôi nhìn thấy cậu 】

Khương Dao nhìn ngắm xung quanh, trước ngắm sau ngắm: 【 tôi thế nào lại không thấy được cậu 】

Vệ Trạch Tư: 【 tôi nói chính là thời điểm thi đấu, cậu ngồi ở hàng phía trước. Hiện tại tôi bị vây quanh [ cười khóc ], ở phòng thay quần áo trốn trong chốc lát, vừa lúc cho gửi tin nhắn cho cậu 】

Khương Dao: 【……】

Luận nhân loại có bao nhiêu điên cuồng.

Vệ Trạch Tư khẳng định không thể tưởng được đánh cái bóng rổ sẽ bị vây từ sân bóng đến phòng thay quần áo, sau trận bóng ngày hôm nay, khẳng định một đống nữ sinh muốn bò tường.

Khương Dao: 【 có tôi có thể hỗ trợ cái gì sao? 】

Vệ Trạch Tư: 【 tôi thực vinh hạnh có công chúa tới cứu kỵ sĩ, nhưng là bỏ đi, cảm xúc hiện của bọn họ có điểm cao 】

Khương Dao nhịn không được bật cười.

Tin nhắn của Vệ Trạch Tư lại tới nữa, chỉ có hai chữ: 【 đẹp sao? 】

Khương Dao trước tiên nghĩ đến hình ảnh anh nhảy đánh lộ ra cơ bụng, đương nhiên đẹp. Nhưng là Vệ Trạch Tư không phải loại người tuỳ tiện như Tiết Khuyết, khẳng định là hỏi thi đấu.

Nhưng anh thua……

Khương Dao nho nhỏ rối rắm một chút: 【 đẹp. 】

Vệ Trạch Tư: 【 về sau còn có thể cho cậu xem. 】

Khương Dao muốn che mặt.

Cô cũng không biết hai người đang nói chuyện cái gì “Đẹp”!