Quyển 2: Cô vợ bình hoa hào môn (1)

“Cô cũng không tệ lắm.”

Khi Tô Yên lần nữa mở mắt thì thấy được một nam nhân đang xoay người đi đến một cánh cửa nhỏ gần đó, mà câu vừa rồi có lẽ là đánh giá mình.

“Ào ào ~”

Tiếng nước bên trong lập tức vang lên, vậy bên đó là phòng tắm, sau đó là một giọng nói mang theo chút ham muốn chưa dứt bổ sung.

“Thật là không nghĩ tới…… Trước kia chưa từng có đàn ông sao?”

Hắn nói xong lại đột nhiên thay đổi thái độ, lạnh giọng cảnh cáo, “Bất quá cô cũng đừng mơ mộng hão huyền, trong lòng tôi chỉ có có cô ấy……”

Nói đến “cô ấy”, còn không quên nhẹ giọng kéo dài ra.

“Kỳ rụng trứng của cô có chính xác hay không? Tốt nhất một lần liền có……”

Nửa câu sau là lầm bầm lầu bầu, giọng điệu ghét bỏ không muốn nghĩ nhiều nữa.

Hắn hình như còn nói gì đó khó nghe, nhưng tiếng nước át đi làm tất cả mơ hồ không rõ.

Tô Yên lúc này mới đỡ người ngồi dậy, nhìn hoàn cảnh xa lạ xung quanh, cùng với khăn trải giường dính máu bên dưới.

“A.. ~”

Tô Yên đau đến hít một hơi, vừa động đậy liền cảm giác đau đớn xé rách bên dưới, lại còn có chút chất dịch nóng ấm bên trong chảy ra.

Chậc, vừa mới đến lại đối diện với tình trạng này rồi....

Có lẽ trước khi nàng tỉnh lại tên vừa rồi đã rất dùng sức.

Mà hệ thống lúc này cũng truyền cốt truyện cho nàng, lần này là một bộ tiểu thuyết có tên “Cô vợ bình hòa hào môn”, nàng chính chính là cô vợ đó.

Nguyên chủ cũng tên là Tô Yên, thân phận bên ngoài là tiểu thư nhà giàu của của Tô gia.

Nhưng trên thực tế Tô gia chỉ còn lại có một cái vỏ rỗng mà thôi, Tô phụ thích đánh bài như mạng, chỉ một thời gian đã khiến cho sản nghiệp được truyền lại đều thua sạch.

Khi đám chủ nợ tìm tới cửa kêu đánh kêu gϊếŧ, thì Tề đại thiếu gia của -Tề Dương Duy bỗng nhiên xuất hiện, mà Tề gia chính là một trong những hào môn đứng đầu ở thủ đô, nếu so sánh thì cao hơn Tô gia rất nhiều.

“Chúng ta làm một giao dịch đi.” Tề Dương Duy từ trên cao nhìn xuống, đưa ra điều kiện với hai cha con Tô gia đang bị chủ nợ dọa cho sợ hãi.

Hắn có thể giúp Tô gia trả nợ, thậm chí rót vốn giúp Tô thị một lần nữa trở lại quỹ đạo, nhưng Tô Đường cần phải ký một phần “Hiệp nghị trước hôn nhân”, sau đó gả vào Tề gia làm vợ hắn.

Đây rất giống kiểu cốt truyện “Cô vợ nhỏ của bá đạo tổng tài hàng tỉ”, nhưng rất tiếc lại là cốt truyện ngược tâm ngược thân đầy bi kịch!

Nguyên chủ vốn dĩ rất ngưỡng mộ người đàn ông độc thân bạch kim của Tề gia này, nên cũng không hề phản kháng lúc Tô phụ đồng ý.

Nhưng mà cốt truyện tiếp theo lại khiến cho nguyên chủ lâm vào ác mộng.

“Hiệp nghị trước hôn nhân” kia ngoại trừ cướp đoạt hết thảy quyền lợi về gia sản, còn có rất nhiều quy định bất công.

Ví dụ như, nguyên chủ sau khi gả vào Tề gia cần phải cùng Tề Dương Duy sắm vai vợ chồng ngọt ngào trước mặt cha mẹ hắn.

Lại ví dụ như, Tề Dương Duy không cần gánh vác trách nhiệm của người chồng nhưng lại có đủ quyền lợi, ý chỉ chuyện chăn gối hắn hoàn toàn có thể làm theo ý mình.

Lại như, nguyên chủ cần phải trong vòng một năm mang thai sinh con, bằng không Tề Dương Duy sẽ thu hồi những trợ giúp với Tô gia.

Kỳ quái nhất chính là, cần phải dựa theo ý nguyện của hắn, tùy thời vô điều kiện ly hôn!

Tề Dương Duy rõ ràng mà nói cho nguyên chủ biết trong lòng hắn đã có người.

Chẳng qua là bởi vì cha mẹ có chút tư tưởng truyền thống, không cho phép hắn cưới một người phụ nữa môn không đăng hộ không đối, thậm chí uy hϊếp người yêu hắn.

Vì vậy hắn mới nghĩ tới biện pháp này, tìm được một Tô gia miễn cưỡng xem như “Môn đăng hộ đối”.

Chỉ cần có con, Tề Dương Duy có thể thuận lợi kế thừa gia nghiệp, sau đó muốn cưới ai còn không phải do hắn quyết định?

Đây chỉ là chuyện mà nguyên chủ nghe được một phía, nhưng Tô Yên biết cốt truyện nên càng có nhiều thông tin, người trong lòng của Tề Dương Duy chính là một minh tinh đang đỏ trong giới giải trí, tên là Đỗ Diêu.

Ở trong mắt hai Tề lão, minh tinh là một nghề không sáng rọi, đương nhiên không thể cưới vào cửa.

Mà Tề Dương Duy làm ra chuyện này, cũng không phải đơn thuần bởi vì cha mẹ phản đối, còn bởi vì hắn cảm thấy bị đe dọa.

Hắn còn có một người em trai chỉ kém ba tuổi, là một người không đơn giản.

Nếu không thể nhanh chóng làm cha mẹ vừa lòng, mau chóng kết hôn sinh con, vậy địa vị người thừa kế của hắn sẽ chịu uy hϊếp.

Cho nên Tô gia kỳ thật là mục tiêu trong âm mưu từ lâu của Tề Dương Duy.

Hắn cố ý phái người dụ dỗ Tô phụ bài bạc, lại ở sau lưng chơi xấu làm Tô thị xảy ra vấn đề, cuối cùng ở thời khắc quan trọng để chủ nợ tới cửa quấy rầy, sau đó bản thân “kịp thời” xuất hiện.

Sau đó, nguyên chủ cứ vậy gả vào Tề gia, cũng là lúc bắt đầu bi kịch.

Tề Dương Duy chỉ coi nguyên chủ như một công cụ để sinh con, trên giường luôn luôn thô lỗ.

Nhưng như vậy cũng không ngăn được bị tình nhân Đỗ Diêu kia ghen tuông, nhiều lần ở sau lưng phá rối hãm hại, làm nguyên chủ ăn không ít đau khổ……

Còn nghĩ ra ý tưởng “sinh hộ”, để nguyên chủ dâng ra bụng của mình, tiếp nhận các loại giải phẫu cấy ghép rồi mang thai con của Tề Dương Duy cùng đỗ Diêu!

Cuộc sống bi thảm của nguyên chủ cuối cùng kết thúc trên bàn mổ, mà đứa nhỏ cướp đi mạng sống của nàng lại không phải máu mủ.

Tô Yên tiêu hóa xong cốt truyện đã không lời gì để nói.

Sao lại có loại tiểu thuyết này? Hoặc là nói, sao lại có người thích xem loại tiểu thuyết này chứ?!

Nguyện vọng của nguyên chủ chỉ là trả thù hai người kia, không nói rõ muốn mức độ nào cũng không đề cập người khác, vậy nàng chỉ có thể tự mình phát huy.

Tô Yên nhẹ nhàng vỗ vỗ mặt, thời gian xuyên qua không tốt cũng không xấu.

Vừa lúc vào đêm tân hôn.

Lúc này Tề Dương Duy còn chưa sinh ra ý tưởng quái lạ như “mượn bụng”, cũng vì vậy mà buổi tối này hắn rất nỗ lực “làm việc”.

Nếu hiện tại đổi thành Tô Yên nàng, vậy……bọn họ chỉ có đẹp mặt!