Quyển 2: Cô vợ bình hoa hào môn (2)

Từ trên giường bước xuống, Tô Yên đứng cạnh mép giường một lát nhìn căn phòng một lượt, sau đó mới chậm chạp thích ứng rồi bước đến cửa sổ sát đất rất lớn bên kia.

Bởi vì hiện tại là buổi tối, bầu trời bên ngoài đã đen xuống nên cả mặt mặt kính gần như biến thành một tấm gương, có thể phản chiếu khá rõ mọi thứ trong phòng.

Trên kính, mỹ nhân đang chậm rãi đến gần giống như một bức tượng ngọc đẹp không tỳ vết.

Trên người cũng không để lại dấu vết gì do vừa trải qua chuyện chăn gối, bởi vì nam nhân kia hiển nhiên chỉ muốn hoàn thành nhiệm vụ, không thật sự có ham muốn chiếm hữu nàng.

Tô Đường hơi hơi nghiêng đầu, duỗi tay sờ lên cửa kính.

Thứ này rất trong lại phản chiếu rõ ràng hơn nhiều so với loại gương đồng tốt nhất mà nàng từng dùng.

“Hiện đại……” Quả nhiên là một thời đại rât tốt.

Tô Đường nghĩ như vậy, bỗng nhiên hơi trừng mắt một chút, tầm mắt xuyên thấu qua cửa sổ sát đất nhìn ra bên ngoài.

Bên dưới vẫn có vài chỗ có ánh đèn nhè nhẹ, mà xa hơn một chút lại đang có một chỗ bị ánh đèn chiếu rọi sáng ngời.

Tô Yên trong lúc nhất thời còn chưa kịp tiêu hóa hết những tri thức khổng lồ trong “Ký ức”, chưa thể gọi tên chính xác.

Nhưng vẫn có thể nhìn thấy tình cảnh bên kia, bên trong một ao nước đằng xa đang có một nam nhân cường tráng bơi lội, hắn chỉ mặc một kiểu quần rất ngắn bó sát màu đen rong ruổi trong nước.

Người này có làn da hơi tối một chút, đường cong cơ bắp lại rất rõ ràng lưu loát, cách xa như vậy đều có thể nhìn rõ dòng nước đang lướt qua làn da phác họa ra một hình dáng mạnh mẽ.

Tô Yên lại quan sát xung quanh.

Tề đại thiếu vì lấy lòng cha mẹ nên sẽ không mang theo vợ dọn ra bên ngoài, hắn cần phải ở trước trước mặt cha mẹ thường xuyên biểu diễn tình chàng ý thϊếp, cho nên hiện tại bọn họ cùng cả gia đình Tề gia ở cùng một chỗ.

Phòng tân hôn này được sửa chữa mở rộng từ phòng ngủ cũ của Tề Dương Duy, đang ở lầu ba.

Vậy người đang bơi đằng xa kia chính là người đệ đệ khiến Tề Dương Duy cảm thấy nguy cơ, trong cốt truyện lại không đề cập nhiều lắm.

Hình như tên là Tề Nam.

...................

Tề Dương Duy vừa mới tắm rửa sạch sẽ bước ra liền bị cảnh tượng trước mắt làm ngây người tại chỗ, máu nóng trong người như muốn sôi trào……

Người phụ nữa lúc nãy chỉ biết cắn răng nhịn đau, nằm ngay đơ như cá chết lúc này đã đứng dậy.

Không khoác áo ngủ hay chăn mỏng gì che đậy, dáng vẻ cực kỳ tự nhiên bình tĩnh đứng bên cạnh cửa sổ sát đất nhìn ra ngoài.

Do đang quay lưng về phía hắn nên hai cánh xương bướm xinh đẹp hiện ra rõ ràng, sau đó là một đường cong trên lưng cực kỳ đẹp đẽ, tóc dài tùy ý xỏa tung trên vai.

Thân thể trước cửa sổ hơi nghiêng làm lộ ra một nửa bờ ngực đầy đặn, ảnh phản chiếu trong kính đồng thời làm lộ ra phần phong cảnh hắn không nhìn tới, lại có chút mông lung.

Cảnh sắc như ẩn như hiện……

Vậy mà làm Tề Dương Duy có chút ảo giác như đang thưởng thức một bức tranh mỹ nhân thời xưa.

Tầm mắt hắn cực kỳ lộ liễu nhìn chằm chằm trước mặt.

Bức màn ở hai bên do mẹ hắn đặt làm riêng cho mấy ngày hôn tân, nó màu đỏ sậm có thêu hình hoa sen màu bạc , dưới ánh đèn ngủ càng thêm mờ ảo quyến rũ.

Mà người đứng giữa lại nổi bật với làn da trắng ngần, trong lúc nhất thời làm người không thể rời mắt.

Lúc nãy “làm việc” hắn cũng không chú ý nhiều như vậy.

Tề Dương Duy nuốt nuốt nước miếng, đường cong phía sau căng tròn trắng nõn như quả đào chín mọng, nếu chạm tay vào một chút....nhất định có cảm giác rất tốt........?

Ma xui quỷ khiến, Tề Dương Duy vốn định tắm xong liền đi cách vách ngủ một giấc, lúc này chỉ quấn khăn tắm bước đến gần cửa sổ sát đất.

Tô Yên giống như đang chăm chú nhìn ra ngoài cửa sổ, kỳ thật lúc Tề Dương Duy vừa từ trong phòng tắm ra nàng đã nhìn vào trong kính, quan sát đối phương.

Đối mặt với một nam nhân trong miệng luôn nói “Lòng tôi chỉ có cô ấy”, lại có thể ở trên người khác ra sức cày cấy, Tô Yên thật sự khinh thường, cũng thừa biết điểm yếu của hắn.

Người nam nhân như vậy, vĩnh viễn không kiên định.

Nhưng từ trong mặt kính quan sát thì người này có vẻ bề ngoài không tồi, dáng người cân xứng có lực, mặc dù trên giường thô lỗ nhưng cũng có thể xem như không vô dụng.

Tạm thời chơi đùa với hắn một chút cũng được.

Cho nên khi Tề Dương Duy áp sát rồi véo lên mông nàng một chút, Tô Yên cũng không cự tuyệt, ngược lại hơi dựa ra sau để sức nặng cơ thể tựa lên người hắn.

Nàng nghiêng đầu dựa vào hõm vai hắn, chóp mũi dán sát sườn mặt cọ cọ một chút.

Động tác khıêυ khí©h rõ ràng như vậy làm Tề Dương Duy nhịn không được rùng mình, theo bản năng hơi ngửa đầu.

Sau đó liền cảm giác được chút ướŧ áŧ lướt qua cằm đến chỗ yết hầu, làn da mỏng manh nhạy cảm bị hàm răng hơi lạnh ngậm lấy.

Tề Dương Duy chưa từng có cảm giác như vậy, nơi yếu ớt kia đột nhiên bị ngậm giữa răng rồi lại nhẹ nhàng gặm gặm nghiền lấy, tay hắn bỗng dưng siết chặt.

MD: Rất là có lỗi nhưng công việc mình dạo này hơi bận, 1 bộ truyện khác của mình được ủng hộ nhiều hơn nên đành ưu tiên cho nó, bộ này mình phải tạm dừng đến khi có thời gian rảnh lại thôi, mong mọi người thông cảm.