Quyển 1 - Chương 33: Cô dâu nuôi từ bé của tổng tài cao ngạo lạnh lùng 31

Thấy Tuân Thiên Ảnh không hoài nghi, Nhạc Thiên Tầm âm thầm nhẹ nhàng thở ra.

Rất nhanh hai người đã đến Thượng Dã, hiện tại mới 9 giờ tối, không tính là quá muộn nên thực khách cũng còn không ít.

Bởi vì thân phận nhạy cảm nên Nhạc Thiên Tầm và Tuân Thiên Ảnh liền chọn phòng riêng.

Ở đây phòng riêng được trang trí theo phong cách Nhật Bản. Có tatami, cửa kéo, còn có bình phong trang nhã.

Nếu khách hàng có nhu cầu còn có thể mượn kimono được nhà hàng cung cấp.

Nhạc Thiên Tầm dị ứng với cồn, cho dù có độ cồn thấp như rượu gạo cũng không thể uống. Tuân Thiên Ảnh lát nữa còn lái xe nên không thích hợp uống rượu, hai người liền không chọn rượu mà gọi nước trái cây cùng mấy phần sushi, một phần đồ ngọt và một phần đồ sống.

Lúc nãy Tuân Thiên Ảnh mở cuộc họp ở Hoàng Cung thật ra cũng chưa ăn gì, lúc này cũng đói bụng, lại thấy Nhạc Thiên Tầm ăn ngon miệng như vậy nên khẩu vị không khỏi tốt hơn mọi ngày.

Trên thực tế, anh không quá thích ăn mấy thứ này nhưng nếu là cùng cô vợ nhỏ của mình thì mặc kệ ăn gì cũng cảm thấy ngon.

Mỗi một phần sushi đều không nhiều lắm, nhiều nhất là sáu miếng được cuộn cẩn thận thành con bướm nhỏ, cơm bên trong được rong biển bọc lại bị Nhạc Thiên Tầm cắn hai miếng là hết.

Sau khi ăn xong bữa tối, Tuân Thiên Ảnh ăn ba phần, Nhạc Thiên Tầm ăn năm phần, dư lại hai phần đều đóng gói mang về.

Có vài người cảm thấy ăn cơm còn đóng gói mang về rất mất mặt nhưng mà người Tuân gia chưa bao giờ cho rằng như vậy, ngược lại cảm thấy ăn không hết mang về là tiết kiệm, một đức tính tốt, còn lãng phí thức ăn mới đáng xấu hổ.

Chiều ngày hôm sau Tuân Sơ Ảnh quả nhiên đi hẹn hò cùng Âu Dương Thành.

Cùng lúc đó, Nhạc Thiên Tầm còn đang ở cổ thành đóng phim. Quay liên tiếp vài phân cảnh cuối cùng cô cũng có thể nghỉ ngơi một chút.

Tô Nam đã sớm dọn ghế dựa của cô đến dưới bóng cây. Tháng mười của phương Nam không lạnh cũng không nóng, vừa vặn là thời tiết thoải mái nhất.

Lục Viễn cũng nghỉ ngơi trong sân, mang hai chai nước uống đi đến, đưa sữa chua cho cô còn coca thì của anh ta

“Tôi thấy em hôm qua gấp lắm, có việc gì sao?"

Từ sau khi biết được Nhạc Thiên Tầm đã kết hôn, Lục Viễn liền từ từ suy nghĩ rõ ràng, coi cô trở lại vị trí bạn bè lúc trước.

Nhạc Thiên Tầm không phải người thích tùy tiện mang việc của người khác ra bàn luận: “Đã giải quyết xong rồi, là chuyện của chị em tốt của tôi."

“À, vậy thì tốt rồi.” Lục Viễn và cô cùng nhau quan sát nam nữ hai đang diễn cách đó không xa, “Chờ quay xong “Cẩm Tú” rồi, em cũng phải đi qua đoàn phim “Cô dâu huyết tộc”đúng không?”

Nhạc Thiên Tầm nắm được trọng điểm, nhìn anh ta một cái: “Cũng? Chẳng lẽ... Anh cũng nhận vai trong “Cô dâu huyết tộc”, anh diễn nhân vật nào vậy?”

“Em đoán xem?”

“Nam chính vương tử huyết tộc?” Nhạc Thiên Tầm đầu tiên là nghĩ đến nhân vật này trước bởi vì Lục Viễn là một nam diễn viên hạng nhất, nhân vật anh ta diễn tương đối có trọng lượng.

Lục Viễn cụng coca trong tay vào chai sữa chua của cô cười nói: “Đầu tiên chúc chúng ta hợp tác vui vẻ!”

“Đến lúc đó còn mong anh chỉ giáo nhiều hơn!”

Cảnh tiếp theo là cảnh của Dương Cẩm Tú và Vũ Văn Thâm. Lúc đó hai người bị ám sát không cẩn thận ngã xuống vách núi, may mắn được người hái thuốc đi ngang qua cứu. Sau một hồi đồng sinh cộng tử, tình cảm của hai người phát triển một bước tiến mới.

Thời điểm kết thúc công việc, Lục Viễn còn muốn mời Nhạc Thiên Tầm cùng đi ăn cơm, vừa lúc Tuân Thiên Ảnh đến đón cô nên nghe được lời mời của anh ta.

Tuân Thiên Ảnh trực tiếp thay Nhạc Thiên Tầm cự tuyệt: “Lục tiên sinh, vấn đề ăn no mặc ấm của vợ tôi tôi sẽ phụ trách. Tuy tôi không có nhiều tiền nhưng không đến mức túng quẫn đến mức muốn người đàn ông khác mời vợ tôi đi ăn."

Nhạc Thiên Tầm bị anh ôm eo, ở góc khuất liền trộm véo anh một cái, cảnh cáo anh tém lại một chút.

Tên đàn ông này thật là! Ghen đến nghiện rồi đúng không?