Chương 16: Chuyện hối hận nhất

Màn đêm buông xuống, ánh đèn từ những ngôi nhà xung quanh sáng lên, từ trên lầu khách sạn nhìn xuống, thành thị như thể chìm trong những đốm lửa bập bùng, kéo dài không dứt.

“Đi thôi, anh đưa em đến sòng bạc lớn nhất chơi.”

“Vài ngày trước không phải em còn nói chỗ Lý gia tổ chức sinh nhật đến cây cột cũng mạ vàng sao? Sòng bạc kia còn muốn xa hoa hơn, sàn nhà sảnh lớn toàn là vàng ròng.”

Lúc Giang Tuyết Tình mới vừa cùng Kiều Minh Hi ở bên nhau không lâu còn tự trêu chọc chính mình, nói mình nhìn chằm chằm mấy cây cột mạ vàng rất lâu, còn nghĩ rằng không biết có bị người ta moi xuống hay không.

Lần này đổi thành sàn nhà vàng ròng, phỏng chừng Giang Tuyết Tình sẽ lại hỏi sàn nhà có thể bị người ta cạy lên sau đó trộm đi hay không.

Chưa kể đến! Thực sự đã từng có người làm chuyện như vậy!

Dù sao thì một khối gạch to bằng vàng cũng có giá trị xa xỉ, có thể bán được hơn một trăm vạn!

Nhưng sòng bạc là nơi nào a! Nhân viên bảo an túc trực 24/24, tuy trong nước không cho phép cầm súng nhưng mỗi người vẫn được cầm gậy kích điện, sòng bạc nước ngoài còn kinh hơn, mỗi bảo an đều được trang bị súng.

Nhân tài kia vừa mới có động tác muốn cạy gạch vàng đã bị bảo an đánh bất tỉnh, phỏng chừng là tên ma bài bạc thua đến đỏ cả đi! Bằng không cũng sẽ không làm loại chuyện ngu xuẩn này!

“Sàn nhà làm bằng vàng ròng?! Vậy chi phí chế tạo phải tốn hết bao nhiêu a!”

Ông chủ sòng bạc cũng quá hào phóng đi? Từ từ…… Ông chủ sòng bạc còn không phải là Cận Hoài Viễn sao! Ánh mắt này…… Dùng vàng ròng làm sàn nhà, cũng thật là kỳ lạ.

“Nhưng đúng là sự độc đáo này đã mang lại nhiều lợi ích cho hắn, hiện tại sòng bạc kia trở thành điểm du lịch, đi vào còn phải thu vé vào cửa.”

Mỗi ngày du lãm nhân số có mấy vạn thậm chí thượng mười vạn người, thậm chí bởi vì náo nhiệt, có rất nhiều đánh cuộc khách cũng nguyện ý đi.

"Chi phí chế tạo sảnh lớn tốn hết chín trăm triệu, nhưng mà du khách có thể mang đến cho hắn mấy trăm, thậm chí là hơn một ngàn vạn tiền lời chỉ trong một ngày. Em ngẫm lại xem, bao lâu là có thể hồi vốn? Việc kinh doanh này có lời không?”

Giang Tuyết Tình dùng sức gật đầu.

Có lời! Quá có lời!

Đang nói chuyện, xe của Giang Tuyết Tình và Kiều Minh Hi cũng tới trước cửa sòng bạc.

Bởi vì là trường hợp càng thêm long trọng, Giang Tuyết Tình dưới nhắc nhở của Kiều Minh Hi còn thay một chiếc váy lễ phục nhỏ tinh xảo.

Giang Tuyết Tình nhấc làn váy xuống xe, ngẩng đầu nhìn cánh cửa tráng lệ huy hoàng thậm chí còn có chút giống hoàng cung dị quốc. Ông chủ hào phóng còn kém tí nữa chưa nạm đá quý ở cổng lớn đi!

Trang hoàng như vậy, nếu trên người không mang mấy chục mấy trăm vạn phỏng chừng cũng không dám đi vào!

Sau khi đi vào sảnh lớn, đồng tử Giang Tuyết Tình nhìn sàn nhà khẽ nhếch.

Thật đúng là làm bằng vàng ròng!

Từ sảnh lớn hướng vào trong chính là sòng bạc, đống kiến trúc này không những phương tiện khác, tất cả đều là nơi để người ta đánh bạc.

Tổng cộng có tám tầng, tầng một đến tầng ba du khách bình thường hoặc khách đến đánh cược đều có thể đi vào. Tầng bốn đến tầng năm là khu vực VIP, đổi chip từ trăm vạn trở lên mới có thể đi lên, tầng sáu, tầng bảy đều là những phòng nhỏ, được dùng để đánh cược tư nhân.

Tầng tám còn lợi hại hơn, nơi đó diễn ra các cuộc thi tranh bá với vua cờ bạc, lão bản cũng sẽ ở tầng tám cá cược với người khác, bất cứ thứ gì cũng có thể đánh cược. Thời điểm không diễn ra cuộc thi, thì nơi đó cũng chính là phòng nghỉ của ông chủ!

Kiều Minh Hi đổi chip một trăm vạn mang theo Giang Tuyết Tình lên tầng bốn.

“Anh Minh Hi, vừa nãy anh thấy không! Người kia biểu diễn thiết bài, tay hất lên một cái rồi trải những lá bài ra thật dài, sau đó lại ào ào lăn qua lộn lại, đến một thẻ bài cũng không rơi ra, này cũng quá lợi hại đi!”

Tốc độ tay thật đáng sợ, nhanh đến nỗi có thể thấy được tàn ảnh. Người như vậy đi làm ảo thuật gia, hẳn là cũng đúng đi?

Sòng bạc này trừ bỏ các loại máy móc đánh bạc ở ngoài, thì mỗi một tầng đều có biểu diễn.

Những cô gái ăn mặc hở hang khiêu vũ nhiệt tình nóng bỏng, tất cả đều có dáng người tốt cực kỳ, trước to sau cong chân lại còn dài.

Nhìn thấy bọn họ, Giang Tuyết Tình hoài nghi ánh mắt của Kiều Minh Hi, vì sao hắn lại coi trọng cải thìa ngây ngô như mình đến vậy a?

Càng đi lên cao, hình ảnh nhìn thấy càng bạo hơn.

Giang Tuyết Tình thậm chí còn thấy một người đàn ông mặc trang phục nữ thỏ!!! Người đàn ông đó bưng một ly rượu cho khách, sau đó người khách liền nhét chip vào háng người đàn ông!!!

Mắt cô!!! Mắt cô muốn mù rồi!!!

Lên đến tầng bốn, tâm trí Giang Tuyết Tình lúc này mới quay trở về, cô cảm thấy mình vẫn không thể thích ứng nơi như vậy.

Nếu nhàn nhã, cô càng nguyện ý rót một chén trà nóng, đặt một phần đồ ngọt, ngồi ở sau hoa viên nhỏ đọc sách vào buổi chiều.

Nếu là đi du lịch, cô càng nguyện ý ở biệt thự nhỏ gần bờ biển, mặc áo tắm đáng yêu tới bể bơi bơi lội, ngồi nghịch cát, hay là ngồi thử motor trên biển mà cô vẫn luôn rất muốn ngồi.

Lần sau đi du lịch với Kiều Minh Hi, cô tuyệt đối sẽ không tới Đổ thành nữa.

Kiều Minh Hi cũng nhìn ra Giang Tuyết Tình không có hứng thú với nơi này, có chút hối hận khi sắp xếp lịch trình cho chuyến đi hôm nay.

Lúc trước Kiều Minh Hi còn hỏi trợ lý, trợ lý nói đến Đổ thành cần phải đặt trước khách sạn ở nơi muốn đi thăm quan, vì thế hắn liền mang theo Giang Tuyết Tình tới.

Kỳ thật Đổ thành ở gần vùng duyên hải, hắn cũng đã cho người lái du thuyền qua đây, ngày mai chuẩn bị đưa Giang Tuyết Tình ra biển.

Hắn tuy rằng đã đi qua rất nhiều nơi, nhưng kia đều là vì đi công tác, còn một mình đi du lịch? Chưa từng thử qua a!

Nếu sớm biết rằng Giang Tuyết Tình không thích, hôm nay hắn đã đưa Giang Tuyết Tình ra biển rồi.

“Em đi chơi cái kia……”

Giang Tuyết Tình chỉ vào một máy đánh bạc ở trong góc.

Đây là thứ duy nhất Giang Tuyết Tình có chút hứng thú tìm ra ở trong một đống lớn không có hứng thú.

Máy đánh bạc có chút giống với máy chơi game ở quầy bán quà vặt cũ nát, hiện tại đã rất ít thấy, nhưng trước kia trẻ con đều đặc biệt thích chơi!

Đối lập với ngư long hỗn tạp ở tầng một đến tầng ba, người ở tầng bốn ít đi rất nhiều, vì thế Kiều Minh Hi yên tâm để Giang Tuyết Tình đi.

*Ngư long hỗn tạp (鱼龙混杂): Rồng với cá lẫn lộn với nhau. Chỉ người tốt và người xấu ở lẫn lộn với nhau.

Đây là chuyện mà đời này Kiều Minh Hi đã làm hối hận nhất, không gì sánh nổi.