Chương 15: Cận Hoài Viễn

Đối với người có chỉ số thông minh siêu cao mà nói, đánh bạc phảng phất cũng trở thành một việc dễ dàng.

Tuy rằng vẫn phải dựa vào vận khí, nhưng Kiều Minh Hi biết tính bài, trí nhớ lại tốt, rất mau đã ở sòng bạc đại sát tứ phương.

Bởi vì có Giang Tuyết Tình ở đó, hắn không chơi quá lớn, chỉ cầm số chip Giang Tuyết Tình cho hắn, sau nửa giờ, số chip đã từ 9 vạn biến thành hơn 20 vạn đô la Mỹ.

Kiều Minh Hi không tiếp tục, ngược lại thu tay lại.

Bởi vì hắn phát hiện ánh mắt Giang Tuyết Tình càng ngày càng hoảng sợ, nhìn số chip trong tay hắn giống như nhìn thấy thứ gì không tốt.

“Này cũng quá dọa người, mới bao lâu a! 9 vạn đã biến thành hơn 20 vạn đô la Mỹ! Tiền lời nhiều như vậy…… Chẳng trách có nhiều người vì cờ bạc mà táng gia bại sản. Bọn họ không thu được tay đi! Em cảm thấy chuyện như vậy không tốt, cứ coi như du khách tới nếm thử một chút thể nghiệm là được.”

Sau khi trở lại phòng khách sạn, Giang Tuyết Tình mới mở miệng.

Kiều Minh Hi vui mừng xoa đầu cô.

Cô gái của hắn thật là lý trí, cho dù gia cảnh bình thường tìm được bạn trai có tiền, cũng chưa bao giờ đòi hắn cái gì.

Hiện tại chỉ liếc mắt một cái đã nhìn thấu được bản chất của cờ bạc, chính là vì tiền!

Đừng nói là vì cái gì kí©h thí©ɧ, muốn kí©h thí©ɧ, đi làm cực hạn vận động còn kí©h thí©ɧ hơn nhiều so với đánh bạc!

Mấy nhóm khách đi vào Đổ thành đánh cược chính là vì muốn thắng tiền! Thậm chí còn có vài kẻ điên không muốn sống, bọn họ cái gì cũng đánh cược, đánh cược gia sản, đánh cược vợ con, thậm chí còn đánh cược cả tính mạng.

Kiều Minh Hi có từng gặp qua một ông chủ sắp phá sản, vì lấy vốn nhỏ đánh cược to, ôm tâm lý biến xe đạp thành ô tô, cho nên lấy công ty và mạng ra để đánh cược.

Cuối cùng đương nhiên không có kết quả tốt gì, bị người ta cắt hết gân tay gân chân, ném vào trong biển cho cá mập ăn.

Mà đối tượng ông chủ đó đánh cược chính là Cận Hoài Viễn.

Kiều Minh Hi nghĩ đến Cận Hoài Viễn, không thể không ở trong lòng cảm thán, Cận Hoài Viễn chính là dân cờ bạc trời sinh a.

Thậm chí cuộc sống hắn trải qua còn có thể viết thành một cuốn truyện, trở thành quyển sách bán chạy nhất.

Cận Hoài Viễn xuất thân bần hàn, từ nhỏ lớn lên ở xóm nghèo.

Cha của hắn cũng là một ông già mê bài bạc, mẹ hắn bởi vì không chịu đựng nổi cảnh sống nghèo khổ và người chồng yêu cờ bạc, cho nên theo một ông chủ giàu có rời đi.

Từ đây Cận Hoài Viễn sống dưới sự đánh đập của cha hắn, năm chín tuổi ấy, cha hắn thua tiền nhưng không còn đồ đạc gì nữa, nên đã thế chấp Cận Hoài Viễn ra ngoài.

Bởi vậy, Cận Hoài Viễn trở thành ngựa con của một ông chủ sòng bạc nhỏ.

Hắn từ một con ngựa con chậm rãi trưởng thành, ở tuổi mười lăm thay thế được ông chủ sòng bạc.

Sau đó Cận Hoài Viễn tiếp tục phát triển, năm hai mươi tuổi làm lũng đoạn một nửa tài nguyên của sòng bạc trong nước, bản thân hắn cũng trở thành vua cờ bạc mới trên thế giới.

Năm 22 tuổi, Cận Hoài Viễn với lão vua cờ bạc có một cuộc đấu tranh kéo dài tới mấy năm liền, trận đấu tranh này tiêu tốn toàn bộ tài sản của bọn họ.

Kết quả cuối cùng không thể nghi ngờ, Cận Hoài Viễn thắng.

Hắn thay thế được vị trí của lão vua cờ bạc, cũng tiếp nhận toàn bộ tài sản trên danh nghĩa của ông ta. Trong đó, một phen tinh phong huyết vũ tất nhiên không cần phải nói tới, lão vua cờ bạc bởi vậy mà bỏ mạng, trên người hắn cũng để lại đao sẹo không thể xóa đi, xỏ xuyên qua toàn bộ ngực hắn.

Cận Hoài Viễn 22 tuổi có được hết thảy những thứ hắn muốn khi còn niên thiếu.

Bất quá hắn cũng có bệnh kín không thể mở miệng nói với người khác.

Năm mười lăm tuổi ấy, khi đó Cận Hoài Viễn vừa mới thay thế được ông chủ của sòng bạc nhỏ, trên danh nghĩa tốt xấu gì cũng có tài sản mấy ngàn vạn.

Hắn quyết định khai trai, tìm một đại mỹ nhân phong tình vạn chủng, cùng đối phương thân kinh bách chiến, nghe nói là danh khí khó có được.



*Thân kinh bách chiến (身経百戦) thân trải qua trăm trận đánh

Từ thiếu niên trở thành đàn ông chân chính, chính là trong một đêm nay!

Nhưng mà Cận Hoài Viễn kinh ngạc phát hiện, thời điểm hắn đối mặt với đại mỹ nhân lại không đứng dậy!

Khi đó Cận Hoài Viễn còn chưa tàn nhẫn như vậy, chỉ cho đối phương một ít phí bịt miệng, sau đó đưa cô ta ra khỏi nước.

Nếu đổi thành Cận Hoài Viễn bây giờ, kết cục của đại mỹ nhân phỏng chừng đã bị ném cho cá mập ăn.

Cận Hoài Viễn là kẻ bất lực.

Mười lăm tuổi hắn hiểu rõ bất lực là có ý tứ gì, nhớ tới những câu mắng thô tục trong miệng người khác, Cận Hoài Viễn vĩnh viễn chôn giấu bí mật này xuống đáy lòng.

Kể từ đó, thủ đoạn của Cận Hoài Viễn càng thêm tàn nhẫn, hắn cũng trở nên càng ngày càng vô tình.

“Kéo xuống đi, không có tiền còn muốn chơi với tao, đúng là cẩu đồ vật!”

Hiện giờ Cận Hoài Viễn đã 32 tuổi, ở trong vô số tinh phong huyết vũ, lục đυ.c với nhau, tâm hắn đã hoàn toàn lãnh ngạnh.

“Thập Thất, đúng là không nghĩ tới, tao cũng sẽ dưỡng ra cái loại bạch nhãn lang vong ân phụ nghĩa, mày nói tao nên làm như thế nào với mày đây?”

“Nếu mày lựa chọn phản bội, phục tùng bọn chúng, thì tao cũng không thể không trừng phạt mày.”

“Ba đao sáu lỗ, chỉ cần mày chịu đựng được một tuần, tao sẽ tạm tha cho mày một mạng.”

……

“Buffet của khách sạn ăn cũng rất ngon a!”

Rõ ràng là tới Đổ thành, nhưng Giang Tuyết Tình cứ như là tới để ăn ăn ăn, bữa tối cô kéo Kiều Minh Hi tới nhà hàng buffet ở tầng hai khách sạn.

Dù sao cũng là đồ miễn phí a! Không ăn thì hơi tiếc! Hơn hai vạn tệ tiền phòng lận đó, bao ba bữa luôn! Không thể ăn đồ ăn Trung Quốc ở khách sạn cũng đã làm Giang Tuyết Tình vô cùng đau lòng.

Cô quyết định mấy ngày kế tiếp đều phải ở khách sạn giải quyết vấn đề ăn uống, cùng lắm là ra bên ngoài mua đồ ngọt cùng điểm tâm thôi, ai bảo điểm tâm nơi này ăn ngon như vậy làm chi!