Chương 20

Người sáng suốt có thể nhìn ra được, hắn đã hoàn toàn điên rồi.

Tạ Từ siết chặt ngón tay, chờ đến khi Tô Trật cúi xuống, cậu đột nhiên vùng vẫy dữ dội, một quyền đấm vào huyệt thái dương Tô Trật.

Dù sao cậu cũng là một người đàn ông trưởng thành, cho dù đang phát sốt, cũng sẽ không để mình bị người khác xâu xé.

Tô Trật bị đánh trúng, cả người ngã về phía sau, rơi mạnh xuống đất.

Tạ Từ nghiến răng, cầm lấy cuốn từ điển dày cộp còn sót lại trên bàn, thừa dịp Tô Trật đang choáng váng đập thật mạnh vào đầu hắn.

Tô Trật lấy tay bảo vệ đầu, hai tay bị đập đến bầm tím, đầu cũng chảy máu, cảnh tượng trông cực kỳ dọa người.

Tạ Từ bình tĩnh lại một chút, lạnh lùng nhìn Tô Trật.

Tô Trật toàn thân run rẩy, nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào cậu, thậm chí còn có thể cười nói: "Tạ Từ, nếu hôm nay cậu không đánh chết tôi, thì cậu sẽ không bao giờ có thể thoát khỏi tay tôi một lần nào nữa."

"Cậu phải nhớ đến tôi cả đời, dù có chết, tôi cũng sẽ ám lấy cậu."

Những lời này khiến 006 cảm thấy không rét mà run, nó thì thầm: "Ký chủ, tôi đi kiểm tra cái tên Tô Trật này một chút. Đây chỉ là một vi diện vườn trường, sao có thể biếи ŧɦái như vậy được chứ?"

.

Tạ Từ cười an ủi nó: “Không có việc gì, biếи ŧɦái ở đâu cũng có, tôi chỉ là vừa vặn gặp phải cậu ta mà thôi.”

006 vốn rất tin tưởng Tạ Từ, lúc đầu cũng không có ý định kiểm tra, nhưng nó vẫn nhớ rõ lần trước tới hỏi chủ hệ thống, nhận được câu trả lời cũng không có vấn đề gì, Tạ Từ có lẽ là một trong số người hiếm có, thiếu mất dây thần kinh tình cảm, người như vậy vừa lúc đó phù hợp nhất để trở thành nhiệm vụ giả.

Có lẽ hơi vô tình, nhưng đây mới là phương thức tốt nhất để nhiệm vụ giả bảo vệ bản thân.

006 do dự một hồi, cuối cùng vẫn là cẩn thận điều tra Tô Trật một chút.

Dữ liệu của Tô Trật không có vấn đề, cũng không phải do nhiễm virus. Nhưng 006 nhận thấy một chỗ kỳ lạ, Tô Trật từ nhỏ đã bất hạnh, bị cha mình ngược đãi mà lớn lên, tính cách u ám, tối tăm.

Nhưng sau khi vào đại học, tính cách của người này bỗng trở nên vui vẻ, rộng rãi, nhưng thông tin khiến người ta nổi da gà là, số liệu về tính cách, yêu thích, căm ghét, số liệu cảm xúc của Tô Trật về cơ bản là ngang bằng với nhân vật do Tạ Từ thủ vai.

Cùng lúc đó, giá trị hắc hóa của Tô Trật cũng tăng lên một cách điên cuồng.

006 chợt rùng mình, trong đầu nó nảy ra một ý nghĩ không tưởng hình thành.

Có lẽ, Tô Trật chính là kẻ điên mà ký chủ của nó vì nhiệm vụ mà một tay chế tạo ra.

*đọc xong chương này tui thấy bạn Tạ còn giống phản diện hơn cả phản diện nữa🥲

006 ôm chặt cái đuôi nhỏ của mình, không dám phát ra âm thanh nữa.

Tạ Từ chú ý tới bộ dáng của nó, nhẹ nhàng hỏi: "Sao vậy? Hệ thống cũng cảm nhận được nhiệt độ nóng lạnh sao?"

006 điên cuồng lắc đầu, hiện tại nó thật sự không dám động đậy.

Tạ Từ không nói thêm gì nữa, cậu từ trên cao nhìn xuống Tô Trật, chậm rãi nói: “Tô Trật, tôi sẽ đưa cậu đến đồn cảnh sát."

Đuôi mắt Tô Trật đỏ lên, không còn phát ra được âm thanh nào nữa.

Một lúc lâu sau, hắn mới khàn giọng cười nói với Tạ Từ: “Cậu sẽ hối hận, vì hiện tại không gϊếŧ tôi."

Trên mặt hắn hiện lên những đường gân xanh dữ tợn, có một loại cảm giác hung ác vặn vẹo, hắn nói: “Cậu nhất định sẽ phải hối hận, Tạ Từ, chỉ cần tôi còn sống, tôi sẽ quấn lấy cậu cả đời."

Tạ Từ không nhìn hắn nữa, quay người gọi điện thoại, Tô Trật hai mắt đỏ hoe, hắn cố gắng mở to mắt nhìn Tạ Từ, nhưng một giọt máu lại chảy vào trong mắt, khiến tầm nhìn của hắn hoàn toàn bị màu đỏ nhuộm lấy, cũng làm mờ đi thân ảnh của đối phương.

Tô Trật cố gắng đưa tay lau đi vết máu, nhưng cơn đau dữ dội trên đầu khiến cả người hắn choáng váng, cuối cùng hoàn toàn rơi vào bóng đêm sâu thẳm.

*

Việc Tô Trật vào đồn cảnh sát nhanh chóng được cả trường biết đến, cảnh sát thậm chí còn đến trường một chuyến, nhưng không ai biết chuyện gì đang xảy ra.

Trong lúc nhất thời không ít người đều chạy đến chỗ Tiết Chí hỏi chuyện, nhưng Tiết Chí nào biết chuyện gì đã xảy ra chứ, hắn chỉ biết khoảng thời gian trước Tô Trật đột nhiên thay đổi thái độ, hai người kết thúc rất đơn giản, chỉ bằng một dòng tin nhắn "chia tay".

Đây là chuyện trong dự kiến bên.

Tiết Chí thậm chí còn không cảm thấy chút khổ sở nào.

Mãi cho đến lúc này, Tiết Chí mới chân chính phát hiện ra nguyên nhân mình bị Tô Trật hấp dẫn.

Tô Trật rất giống Tạ Từ, nhất cử nhất động của hắn, mỗi lời nói hành động, thậm chí ngay cả sở thích cũng giống Tạ Từ như đúc.

Tiết Chí nơi nào là thích Tô Trật, hắn rõ ràng là thích bóng dáng của Tạ Từ trên người đối phương.

Nhưng đợi đến lúc Tiết Chí hiểu rõ thì đã quá muộn, Tạ Từ đã không còn là thiếu niên luôn chờ hắn quay đầu lại nữa rồi.

*Tác giả có lời muốn nói: Lúc trước có nói qua, Tạ Từ là người có du͙© vọиɠ khống chế vô cùng mạnh, hết thảy đều ở hắn nắm giữ trong lòng bàn tay.