Hạ Vũ An tiếp tục nói:[Còn có Lâm Tranh Hùng này.]
[Ông ta đã từng trộm quần áo của ba. Còn nói phía trên có tin tức tố của ba, rất thơm!]
Hạ Diễn Hành:???
[Hai người vẫn luôn đổi quà của cha và ba tặng nhau, thậm chí còn vứt bỏ]
[Lúc cùng nhau theo đuổi, hai người thường xuyên phối hợp như vậy.]
[Quả là cá mè một lứa.]
[Cho nên cuối cùng mới ở bên nhau, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã.]
[Hai loại người không thể ngủ chung một giường!]
Phó Tuyết Dung: “…”
Ánh mắt nhìn về phía Mạnh Vũ Bình và Lâm Tranh Hùng dần dần phức tạp.
Ông không phải là người mà trong đầu chỉ có yêu đương, kỳ thật cũng không quá nhạy cảm trong chuyện tình yêu, được Hạ Vũ An nhắc nhở, mới nhớ tới năm đó hình như cũng có chuyện như vậy.
Chẳng qua, quần áo của ông còn bị trộm?? Sao ông không nhớ được chút nào về việc này vậy?
Quá đáng giận!
Hai người kia, không có chút khác biệt.
Còn có, ông nói mà, sao quà Hạ Diễn Hành tặng ông đều kỳ quái lại rẻ tiền!
Cũng may Phó Tuyết Dung là một vị tướng quân đanh thép, không để bụng những cái đó, cho nên cuối cùng mới không so đo.
Ông nhìn Hạ Diễn Hành, Hạ Diễn Hành đang đổ mồ hôi đầm đìa.
Không nghĩ tới bọn họ yêu đương lại có nhiều “Sự cố” như vậy.
Cảm ơn vợ đã không gϊếŧ T_T
Mạnh Vũ Bình quay lại đề tài, đây cũng là mục đích chính mà hôm nay gã đến đây: “Lâm Tử Thanh của nhà chúng tôi, đang hẹn hò với thiên kim của nhà họ Lộ.”
“Haiz, nhà họ Lộ nhà cao cửa rộng, giàu nhất đế tư Á Đặc Lạp, chúng tôi cũng nói Tử Thanh nhà mình sao xứng với nhà người ta, nói muốn cho bọn họ chia tay, không nghĩ tới cô gái nhà người ta lại không buông Tử Thanh, nhất định muốn ở bên Tử Thanh ha ha ha.”
[Nhà họ Lộ? Nhà họ Lộ nào? Là Lộ Lão tổng đầu đội nón xanh sao?]
[Hầy, quả nhiên là, thì ra Tử Thanh nhà ông ta PUA con gái nhà người ta, đại thần PUA mà!]
* PUA: viết tắt của từ ‘pickup artists’ (tạm dịch: chuyên gia tán gái).Ở Trung Quốc, PUA ý chỉ những kẻ sử dụng các chiến thuật thao túng, kiểm soát tâm lý để khiến ai đó nghi ngờ sự tỉnh táo của bản thân.(nguồn:Vietnamnet)
[Không biết là cô gái nào mà xui xẻo vậy.]
Phó Tuyết Dung có ngốc nghếch đến đâu cũng nghe hiểu, người ta là đang khen con họ theo nhiều cách.
“Bé út nhà chúng tôi cũng không kém.” Phó Tuyết Dung sờ đầu nhóc con, không chút hao tổn, cười tủm tỉm mà nói: “Tuy rằng nhóc con... Kiểm tra sức mạnh được 0 điểm—— nhưng kiểm tra tinh thần lực nằm ngoài bảng xếp hạng nha.”
“Phải không, 0 điểm sức mạnh kia có lẽ không vào được học viện chiến đấu và học viện cơ giới rồi.” Mạnh Vũ Bình thở phào nhẹ nhõm: “Lúc ấy, Tử Thanh kiểm tra sức mạnh được 100 điểm...”
“Phải không, nhưng mà bé út nhà tôi cũng vào học viện cơ giới.”
“Hả?” A? Mạnh Vũ Bình hoàn toàn sửng sốt.
Sức mạnh 0 điểm thì vào thế nào? Nó phá hủy bộ phận chuyển động sao?
Vậy nếu lên chiến trường, nếu có sự cố đến tìm cậu, cậu ngay cả hủy cũng không được, vậy còn làm cái gì?