Chương 27: Để dỗ cho em vui

Ngọc Yên nhìn Tiểu Hy và Hạo Nhiên ra về, uất ức mà không thể làm được gì. Mọi người trong phòng tiệc cũng chỉ biết tản đi, không ai muốn dính líu gì đến chuyện vừa rồi.

Lên xe, Tiểu Hy cười khúc khích, vẻ mặt đầy hứng khởi:

- Nhiên thiếu tổ chức buổi dạ tiệc này để làm gì vậy? Đừng nói là chỉ để cho vui thôi nhé?

- Để dỗ cho em vui! - Hạo Nhiên đạp chân ga, thành thật trả lời - Mấy ngày nhìn tâm trạng em không được ổn có phải không?

Tiểu Hy gật gật, cười nhẹ:

- Tôi rất vui...

- Vui vì tôi sao? - Hạo Nhiên thỏa mãn, hỏi lại

- Ừ, vì anh! - Tiểu Hy cười tươi thừa nhận

Hạo Nhiên mặt hớn hở như đứa trẻ được kẹo. Tiểu Hy hai má ửng đỏ. Không khí trong xe lúc này như có thể bắn ra hàng vạn trái tim. Tiểu Hy nhìn đồng hồ, mới 9 giờ 30 phút. Cô ngẫm nghĩ một lúc, ngỏ lời:

- Nhiên thiếu, tôi muốn ứng tuyển thực tập ở Hoàng Thiên. Nhiên thiếu còn nhận người không?

Hạo Nhiên nghiêng đầu, tò mò:

- Sao tự nhiên lại có ý định ứng tuyển?

Tiểu Hy nhún nhai, thản nhiên trả lời:

- Có hứng thôi!

- Vậy còn phải xem...mức độ tình cảm của chúng ta lúc đó như thế nào. - Hạo Nhiên cười gian xảo

Tiểu Hy lắc đầu bất lực. Ai dám nói người ngồi trước mặt cô bây giờ là "tảng băng lạnh" trong truyền thuyết đô thị chứ. Bỗng tiếng chuông điện thoại của Hạo Nhiên reo lên, là Nam Phong. Hạo Nhiên không ngần ngại mở loa ngoài.

- Nhiên à, ở Rose vừa có thêm mấy em rất xinh, qua đây đi!

Tiểu Hy vừa nghe đã thấy khó chịu trong người. Ngoài mặt thì tỏ ra là thích cô bạn thân của cô, sau lưng lại đi bar để tìm gái, thật hết thuốc chữa. Tiểu Hy chỉ biết lắc đầu ngao ngán, hướng ánh mắt ra ngoài cửa sổ. Mãi không nhận được sự hồi đáp, Nam Phong sốt ruột rủ rê:

- Đang làm gì đó? Sao không trả lời?

- Hẹn hò? - Hạo Nhiên bình thản nói

Nam Phong ngạc nhiên, mắt chữ a mồm chữ o. Không thể tin vào những gì mình vừa nghe được, Nam Phong đổ lỗi cho tiếng nhạc xập xình ở quán bar làm anh nghe nhầm.

- Thật à?

- Ừ!

Nam Phong ở bên này đang ngồi trên ghế dài thì ngã cái "uỳnh" xuống đất. Tiểu Hy nghe được hết cuộc trò chuyện nhưng chỉ im lặng lắng nghe tiếp. Cô không muốn tiếp xúc với tên đào hoa họ Nam kia một chút nào. Đúng lúc đó, Gia Hân nhắn tin cho Tiểu Hy, rủ cô đi Rose. Tiểu Hy cười thầm, đưa điện thoại đến gần mắt Hạo Nhiên. Đọc được tin nhắn, Hạo Nhiên hiểu ý liền đưa cô đến Lưu gia. Tiểu Hy lấy làm lạ, thắc mắc:

- Nhiên thiếu, sao anh biết biệt thự Lưu gia ở đâu? Cả biệt thự Nguyệt gia anh cũng biết, kì lạ thật đó.

- Không có gì đâu, tính chất công việc thôi! - Hạo Nhiên thành thật trả lời

Tiểu Hy "ồ" lên một tiếng, cô cũng hiểu "tính chất công việc" ở đây là phải ghi nhớ hết địa chỉ của các gia tộc lớn để dễ dàng hành động khi khẩn cấp. Cô không hỏi thêm nữa, chỉ lẳng lặng ngắm nhìn đường phố đông đúc người qua lại. Nam Phong bị bơ đẹp liền hét lên:

- Whayy, đừng bơ tôi chứ anh b...

Hạo Nhiên kết thúc cuộc gọi trong khi Nam Phong vẫn ú ớ không biết gì mà hét vào điện thoại vài lần nữa.

Trước cổng Rose Bar

Hạo Nhiên mở cửa xe, đỡ Tiểu Hy xuống. Vệ sĩ đứng ở cửa cung kính cúi đầu chào hai người họ. Tiểu Hy ngó xung quanh tìm cô bạn thân của mình. Gia Hân trong chiếc váy đỏ xẻ cao, ngồi uống rượu một mình ở góc quán. Đám con trai đến quán đều tìm cách tiếp cận cô nhưng đều bị cô làm lơ. Cô quả thật không có hứng thú với đám con trai ở những nơi như thế này. Tiểu Hy tiến đến gần Gia Hân, thấy sắc mặt cô không được tốt liền quan tâm:

- Sao vậy cô gái của tôi?

Gia Hân nghe gọi, ngẩng đầu lên, nét mặt thay đổi trong thoáng chốc:

- Bảo bối, tao đợi mày lâu lắm rồi đó!

Cô ngó ra đằng sau thấy Hạo Nhiên, nhướng mày khó hiểu:

- Mày đưa anh ta đến nơi như thế này có tiện không vậy?

Tiểu Hy gật đầu, thong thả ngồi xuống bên cạnh Gia Hân:

- Không có chuyện gì xảy ra đâu, đừng lo!

Hạo Nhiên ghé vào tai Tiểu Hy, thì thầm:

- Tôi đưa tên đào hoa kia qua đây!

Tiểu Hy phẩy phẩy tay tỏ vẻ đồng ý. Hạo Nhiên quay lưng đi, Hy Hy mới hất tóc:

- Nói đi, có chuyện gì? Hiếm khi thấy gọi tao đến đây mà chỉ thấy mày uống rượu như thế này.

- Tao có sao đâu, sao tự nhiên hỏi vậy chứ? - Gia Hân nghiêng đầu tránh né

Tiểu Hy bình tĩnh nhấp môi, phủ nhận lời nói của cô gái:

- Mày giấu được tao hay sao? Dáng vẻ này...không lẽ là thất tình rồi?

- Tao...tao đang mệt mỏi thôi! - Gia Hân không chịu thành thật

Tiểu Hy chủ động ôm Gia Hân vào lòng, vỗ lưng cô, an ủi:

- Ngoan, ngoan...có chuyện gì phải nói ngay với tao đó!

Gia Hân ôm chặt lấy Tiểu Hy, cuối cùng cô phải phá bỏ lớp vỏ lạnh lẽo bên ngoài của mình. Cô đang định mở lời thì Hạo Nhiên cùng Nam Phong quay lại. Gia Hân vội buông Tiểu Hy ra, khuôn mặt sắt đá cũng theo đó mà trở về.