Chương 3.2: Thêm lại Wechat

Khuôn mặt nhăn nhó ngồi dậy, cầm lấy di động, gửi tin nhắn WeChat cho bạn tốt: “A a a a a a!”

Trương Thắng Nam: “Cậu lại phát điên cái gì?”

Lâm Gia Bảo: “Cố Tử Ngang, cậu ấy kéo đen tớ!”

Trương Thắng Nam trầm mặc hồi lâu, mới thật cẩn thận hỏi: “Nếu không, chúng ta đổi người thích đi, bắt lấy Cố Tử Ngang giống như rất khó khăn.”

“……” Hừ, cô vẫn thích Cố Tử Ngang.

Lâm Gia Bảo hết chỗ nói rồi ba giây sau, quyết định làm lơ, bắt đầu lên án cậu ấy lãnh khốc vô tình, không thể nói lý.

“Tớ thêm WeChat cậu ấy hai năm.”

“Cậu ấy có động thái, tớ đều sẽ lưu lại.”

“Thật vất vả mới ngồi cùng bàn, cậu ấy lại nguyện ý giảng cho La Tình, không giảng cho tớ.” Tuy rằng đề bài của tớ không đáng tin cậy.

“Tớ cũng chưa từng làm phiền cậu ấy, vẫn luôn khắc chế tình cảm của mình.”

“Nếu không phải tôn trọng cậu ấy, tớ đã sớm cưỡng bức cậu ấy rồi, nào có nhiều chuyện như vậy.”

“Thắng Nam a!!! Tớ khổ quá!!!”

Lâm Gia Bảo một hơi bùm bùm gõ chữ ,buồn bực trong lòng tiêu tán hơn phân nửa, thở dài một hơi, một lần nữa lười biếng dựa trên đầu giường.

Trương Thắng Nam bên kia yên tĩnh trong chốc lát, mới chậm rì rì trả lời: “Cho nên, rốt cuộc cậu đã làm gì?”

“Tớ gửi cho cậu ấy ảnh chụp thân trên trần trụi, muốn chứng minh dáng người tớ tốt hơn La Tình.”

“Ồ, người nọ có thể là thất vọng rồi, ha ha ha.”

“……” 36D, cũng không nhỏ.

Ngày hôm sau, Lâm Gia Bảo nhìn Cố Tử Ngang có chút ủy khuất: “Cho nên cậu chê tớ nhỏ sao, mới kéo tớ vào danh sách đen?”

“……”

“Trong các cô gái thì tớ cũng tính là lớn, nếu cậu ngại nhỏ cũng còn có thời gian phát triển mà.” Nhìn Cố Tử Ngang không để ý tới mình, Lâm Gia Bảo đành phải nắm cánh tay anh, nỗ lực giải thích, “Hơn nữa dáng người và nhan sắc của tớ đều rất xinh đẹp.”

“Con gái hẳn là nên rụt rè chút.” Cố Tử Ngang không được tự nhiên rút cánh tay ra, quay đầu, trước mắt hiện lên bầu vυ" trắng nõn cùng đầṳ ѵú phấn hồng, đúng thật xinh đẹp.

“Tớ mặc kệ, tớ thích cậu, rụt rè làm gì?” Lâm Gia Bảo nói thẳng ra, cũng không thẹn thùng, hoàn toàn bại lộ bản tính của mình.

Dù sao đã đến một bước này, lại giả vờ thì như làm ra vẻ, dứt khoát bất chấp tất cả, quấy nhiễu anh nửa ngày, cuối cùng mới khiến anh thêm WeChat trở về.

Chỉ là Cố Tử Ngang đối với cô càng thêm lãnh đạm xa cách, Lâm Gia Bảo quyết định không thể chậm chạp.

May mắn chính là anh không có nói với chủ nhiệm lớp đổi chỗ ngồi. Điều này làm cho Lâm Gia Bảo thở dài nhẹ nhõm một hơi, dù sao Cố Tử Ngang là học sinh bảo bối của chủ nhiệm, nếu anh có yêu cầu gì, chủ nhiệm lớp đều sẽ đáp ứng, huống chi chỉ là yêu cầu nhỏ như điều chỉnh chỗ ngồi một chút.

( giải thích một chút, bởi vì đây là truyện thị giác nữ chủ, lấy sự chứng kiến của cô ấy là chủ, cho nên sẽ miêu tả nhiều cảm xúc của cô ấy, không tồn tại nam chủ thích nữ phụ. Anh rất ngây thơ, cùng nữ phụ thật sự chỉ là có chút quan hệ. Còn có nữ chủ có hơi dâʍ đãиɠ, hơn nữa rất thích ăn dấm, nhìn ngực nữ phụ gì đó, nam chủ quả thật oan ức, anh chỉ có nữ chủ. Sau đó, nam chủ thích nữ chủ thể hiện ở nhiều chi tiết, cũng là dấm tinh, xem thử các bạn có thể phát hiện hay không, anh sẽ không nói ra, lạnh lùng với nữ chủ cũng là có nguyên nhân, về sau sẽ nói. )

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~