Chương 3.1: Gửi ảnh chụp, bị kéo đen

Chờ Lâm Gia Bảo vô cùng cao hứng mà từ nhà vệ sinh trở về, nhìn thấy La Tình đang đứng ở lối đi nhỏ, khom lưng cùng Cố Tử Ngang bàn luận cái gì.

Cổ áo có chút thấp, lộ ra một mảnh tuyết trắng.

Lâm Gia Bảo khinh thường bĩu môi, ai mà không có, muốn thật đi lên so, cô còn càng no đủ hơn.

Nhưng nhìn thấy bộ dạng Cố Tử Ngang ôn nhu, lời nói nhỏ nhẹ, cô tức khắc tức giận trong lòng, cũng không rảnh lo bản thân cần giữ hình tượng ở trước mặt Cố Tử Ngang, bước từ xa tiến tới, đem người đẩy ra: “Bạn học La, xin nhường đường, cậu chắn hết rồi.”

“Ngượng ngùng.” Tính tình La Tình rất tốt nghiêng người tránh ra.

“Anh Tử Ngang, còn có một đề này.” Thanh âm dịu dàng lại lần nữa vang lên.

Lâm Gia Bảo ngoáy ngoáy lỗ tai, bĩu môi ở một bên quan sát hành động của hai người, vừa nghe đến xưng hô này, tức muốn bốc khói.

Miệng chu lên, hừ, còn anh nữa chứ, ra vẻ gì chứ! Tuy rằng cô cũng muốn gọi Cố Tử Ngang như vậy.

Hỏi xong đề, La Tình còn muốn cùng Cố Tử Ngang trò chuyện, nhưng rất nhanh, chuông vào học reo lên, cô ấy ngượng ngùng quấy rầy Cố Tử Ngang học, đành phải rời đi.

Lâm Gia Bảo lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, cả một tiết, cô hoàn toàn thất thần, chỉ nghĩ chờ lát nữa cũng muốn hỏi bài Cố Tử Ngang, hòa nhau một ván.

Tim gan cồn cào chờ đến giờ tan học, Lâm Gia Bảo vừa định kéo thấp cổ áo của mình, lại phát hiện chất lượng quá tốt kéo xuống không được, đành phải từ bỏ.

Cô tùy ý chọn ra một đề, sau đó chớp đôi mắt to ngập nước, hỏi Cố Tử Ngang: “Bạn học Cố, đề này tớ không biết làm, cậu chỉ tớ với.”

Đối với giọng nói nhỏ nhẹ của cô, anh tựa hồ vô cảm, Cố Tử Ngang chỉ nhìn lướt qua đề bài, nhàn nhạt nói: “Tự cậu nghiên cứu đi.”

Hoàn toàn là đãi ngộ khác nhau, không công bằng, trong mắt Lâm Gia Bảo tràn đầy lên án, bất mãn hừ hừ.

“Đề này giáo viên mới vừa giảng qua ví dụ mẫu, trong sách có công thức, trang 20.” Biểu cảm Cố Tử Ngang có chút một lời khó nói hết, bất đắc dĩ chuyển đầu qua.

“A.” Mặt Lâm Gia Bảo nháy mắt đỏ lên, cô từ đầu đã thiết lập hình tượng yêu học tập rồi!

Về đến nhà, dùng nước ấm tẩy đi một thân mỏi mệt, xem đôi mắt hạnh trong gương cong cong, làn da trắng nõn mịn màng, còn có kia dáng người trước sau hoàn hảo, Lâm Gia Bảo đắc ý một trận.

Dùng tay ước lượng, nặng trĩu, đầṳ ѵú cũng phấn hồng đáng yêu, tuyệt đối mạnh hơn La Tình gấp trăm lần.

Đều nói nam nhân là động vật thị giác, Lâm Gia Bảo nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy hôm nay Cố Tử Ngang đối với cô lãnh đạm hơn La Tình, chắc chắn là bởi vì bị miếng thịt nguội kia làm mê muội.

“Có đó không?” Vì thế lần đầu tiên cô lấy hết can đảm, chủ động tìm Cố Tử Ngang nói chuyện.

“Kỳ thật, dáng người tớ so với La Tình tốt hơn nhiều.” Cho nên cậu có thể suy xét tớ nha.

“?”

Xóa xóa nhập nhập, Lâm Gia Bảo cảm thấy ngôn ngữ của mình thật ít ỏi, không thể chứng minh dáng người của mình sao cho thật tốt, quyết định chụp ảnh.

“Không có việc gì thì tớ ngủ đây.” Đợi ít nhất năm phút, bên kia vẫn luôn đang nhập chữ, Cố Tử Ngang quyết định kết thúc lần nói chuyện phiếm này.

Lâm Gia Bảo đành phải vội vàng một tay nâng ngực chụp, thoạt nhìn ảnh chụp đẫy đà mê người, click gửi đi.

Gửi đi thành công, Lâm Gia Bảo vui vẻ rạo rực: “Cậu xem, không lừa cậu đi, thật sự rất tốt.”

Chỉ là lần này màu xanh bọt khí phía dưới, bắn ra một câu nhắc nhở.

—— tin nhắn đã phát qua, nhưng bị đối phương cự tuyệt.

Lâm Gia Bảo:?????

Đây là tình huống như thế nào!

Lâm Gia Bảo khó có thể tin mà mở to hai mắt nhìn. Cố Tử Ngang đem cô kéo đen! Anh thế nhưng kéo đen!

Cô cúi đầu nhìn bầu ngực đẫy đà, có chút không tự tin, đây là còn chưa đủ lớn sao, hay không đủ trắng?!

Lâm Gia Bảo càng nghĩ càng ủy khuất, hầm hừ mà đánh lên hai bầu ngực của mình, căm hận nói: “Hai cái đồ vô dụng,…… Cố Tử Ngang đều không thích…… lớn như vậy, còn cần các ngươi làm gì……”

“Bang” một tiếng vang nhỏ, ở trong phòng yên tĩnh có vẻ thập phần rõ ràng, Lâm Gia Bảo nghe có chút khổ sở, trên người còn có chút đau.