Chương 12

Tất cả chuẩn bị xong, cậu bé cảm nhận sự ấm áp của vòng tay mẹ đã lâu chưa có, cậu bé cẩn thận ôm cổ mẹ, đôi mắt vừa to vừa đen tò mò đánh giá thế giới bên ngoài xe, đây là lần đầu tiên cậu bé nhìn thấy nhiều người như vậy.

So với sự yên lặng tối qua, chợ buổi sáng vô cùng ồn ào, các loại đồ khác nhau được chủ hàng bày ra, bởi vì phí bày hàng ở đây không rẻ nên đồ được bán cũng không phải đồ rẻ.

Ví dụ như thực vật biến dị dáng vẻ kỳ quặc, thịt biến dị thú hình thể to hơn thú bình thường, lông da biến dị thú hoàn hảo, các loại vũ khí sáng loáng, đồ điện tử mới cũ không giống nhau, đồ chơi trang sức đáng yêu xinh đẹp, chủng loại đầy đủ đa dạng.

“Ông chủ, thịt gà rừng này bán như nào?” Đi dạo một vòng, Biên Duyên ôm con đến một sạp bán thịt biến dị thú, bởi vì tiền của cô không nhiều nên thịt gà rừng cấp một rẻ nhất trở thành mục tiêu món chính hôm nay của cô.

“Hai viên tinh hạch nửa cân, mua nhiều có khuyến mãi, đây là gà hôm qua săn được, rất tươi mới.” Ông chủ hút thuốc cầm trong tay sau đó nhấc con gà rừng lên cho Biên Duyên nhìn rõ hơn.

“Ông chủ, sau này tôi bán đồ ăn ở con phố bên cạnh, sẽ thường xuyên đến mua giá cả có thể rẻ chút không?” Nhớ lại trong ký ức, Biên Duyên biết giá cả ông chủ báo không hề cao, nhưng mà mua nhiều cô vẫn hy vọng có thể rẻ hơn chút.

“Cô muốn mua bao nhiêu?” Ông chủ nghe xong mắt hơi híp lại, chợ không lớn, rất nhiều tin tức một đêm đã truyền khắp, sáng hôm nay lúc đi qua ông ấy cũng nhìn thấy chiếc xe kết hợp với nhà còn rất nhiều vết cào của biến dị thú trên đó, chỉ là không ngờ chủ nhân của chiếc xe kết hợp với nhà lại là một người phụ nữ mặt vàng vọt gầy trơ xương mang theo con, nhưng ông ta lăn lộn trong tận thế bao nhiêu năm qua đã hiểu sâu sắc được một đạo lý, đó chính là không được nhìn mặt mà bắt hình dong.

“Nếu như giá cả hợp ý thì tôi sẽ lấy toàn bộ.” Biên Duyên mặc cho ông ấy đánh giá, sắc mặt không hề thay đổi, lúc xe kết hợp với nhà lái vào thành cô đã cải tạo, vết cào của biến dị thú trên đó sẽ giúp cô bớt rất nhiều phiền phức.

“Ở đây có gần năm mươi cân đấy, nếu thực sự có thành ý thì một trăm năm mươi viên tinh hạch cho cô toàn bộ mang về.” Ông chủ khẽ búng tàn thuốc, mùi vị thịt biến dị thú cấp một không ngon lại khó nấu, khách hàng lớn như vậy, ông ấy không muốn bỏ lỡ.