Chương 13

“Ông chủ, sau này có thể tôi sẽ làm ăn lâu dài với anh, tôi không nói nhiều nữa, một viên tinh hạch nửa cân, được thì tôi lấy cả.” Cô sờ hai viên tinh hạch cấp hai còn lại trong túi, Biên Duyên từ từ mở miệng, trước đây lúc bán hàng ở chợ đêm cô cũng thường xuyên đi nhập hàng, vì vậy sẽ quyết định giá cả thấp nhất theo tình hình, với giá này cô đoán có thể sẽ thành công.

“Sau này thường xuyên lấy? Cô phải biết rằng thịt của biến dị thú cấp một không dễ nấu, chỉ sợ cô lỗ vốn.” Ông chủ im lặng một lúc rồi nhìn cô một cái, nuôi con cũng không dễ gì, đừng có đập hết cả tiền vào đây.

“Ông chủ yên tâm, tôi có cách nấu bí truyền của tôi, trưa nay làm xong sẽ mang một phần sang cho ông nếm thử.” Diên duyên nghe xong thì thiện cảm với ông chủ tăng lên không ít, người bán có lương tâm như vậy không còn nhiều.

“Nếu cô đã nói vậy thì tôi chỉ có thể chờ mong thôi, tổng cộng sáu mươi sáu cân năm lạng, cô đưa một trăm ba mươi viên tinh hạch đi, cô ôm con không tiện, cứ yên tâm gà rừng chốc nữa tôi sẽ mang cho cô.” Ông chủ nghe cô có cách nấu bí truyền liền nhấc gà lên cân, dù sao đối phương tự tin như vậy thì ông ấy cũng không nói nhiều thêm khiến người ta không vui.

“”Cảm ơn, làm phiền ông chủ nửa tiếng đồng hồ nữa mang qua cho tôi, tôi còn phải đi mua ít đồ nữa.” Biên Duyên nghe xong nụ cười trên mặt càng chân thành hơn, ông chủ này trông cao to vạm vỡ tưởng khó nói chuyện, nhưng thực tế lại là người tốt.

“Được, cô bận chuyện của cô đi, nửa tiếng sau tôi sẽ đưa hàng đến cho cô.” Ông chủ trả cho Biên Duyên bảy mươi viên tinh hạch xong thì nói.

“Làm phiền ông chủ, chốc nữa gặp lại.” Biên Duyên cười tạm biệt ông chủ rồi ôm con đi nhanh mua hết những gia vị và thức ăn chính cần dùng.

Lúc mua đồ, cô cũng tìm hiểu tình hình thị trường, theo giá mua, cô quyết định giá cả mở hàng ngày hôm nay.

Về đến nhà xe, Biên Duyên vừa chuẩn bị xong các loại gia vị, ông chủ bán thịt đã vác gà rừng gõ cửa sổ xe.

“Để ở đây đi, làm phiền ông chủ rồi.” Cửa đặt một chậu sắt lớn Biên Duyên vừa mua về.

“Cô bận đi, chốc nữa làm xong đồ ăn thì mang cho tôi một phần, đồng thời cũng chúc cô mở hàng đại cát.” Ông chủ đặt gà rừng xuống nói xong lời may mắn liền trực tiếp rời khỏi.