Chương 4

Nhặt được hai rổ trứng gà, Lâm Lang làm mấy cái bánh trứng, bánh trứng chiên lửa vừa vặn, màu vàng tươi lại rải thêm thêm chút hành lá trên mặt, hương thơm bay khắp nhà.

Triệu Dụ Sinh trước giờ chưa từng ăn món bánh nào ngon như vậy, ăn cơm chiều xong hắn liền ăn ba cái bánh trứng, hắn nhìn cái bát trống của mình, lại nhìn hai cái bánh trên bàn, liếʍ liếʍ môi.

Lâm Lang biết hắn muốn gì, lúc hắn đưa đũa định gấp, nàng liền ngăn lại.

“Đó là để cho nương, ngươi không được ăn.”

Triệu Dụ Sinh không tình nguyện “À” một tiếng, trong mắt đầy ủy khuất, đưa đũa gắp rau xanh bên cạnh.

Lâm Lang nhìn ra hắn không vui, đem bánh trứng trong bát của mình gắp qua cho hắn.

Triệu Dụ Sinh cao hứng ngẩng đầu, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Lâm Lang.

Lâm Lang mỉm cười nhìn hắn: “Cho ngươi ăn đó”

Triệu Dụ Sinh liền bốc cái bánh lên, há mồm ngoạm lấy, hắn thấy tức phụ xấu xí của mình cũng không đáng ghét lắm, tuy rằng nàng không xinh xinh đẹp nhưng nàng đáp ứng giữ bí mật giúp hắn, hơn nữa còn nhường bánh trứng cho hắn, hắn nghĩ mình có thể chia giường cho nàng thêm một chút.

Tối nay Triệu Dụ Sinh cũng không có quấy phá Lâm Lang, hơn nữa khi vào phòng nàng phát hiện hắn không tùy tiện giành chỗ như hôm qua nữa. Nhưng nàng vẫn cẩn thận bò lên giường, nằm sát vách tường, an phận nằm vào vị trí của mình.

Gần đây thời tiết có có chút nóng, Triệu Dụ Sinh cùng Lâm Lang đều mặc quần áo đơn giản đi ngủ, Triệu Dụ Sinh cởϊ áσ, chỉ mặc một cái quần cộc.

Nửa đêm, Triệu Dụ Sinh bị nóng đến tỉnh ngủ, hắn cảm thấy trong ngực mình có cái gì mềm mềm, mở mắt liền thấy Lâm Lang không biết khi nào đã nằm trong ngực hắn.

Triệu Dụ Sinh ngửi được mùi sữa thoang thoảng, thanh mát ngọt ngào, hắn nhịn không được liền hít hà mấy hơi. Bộ ngực mềm mại của Lâm Lang dán lên ngực hắn, Triệu Dụ Sinh nhìn ngực của nàng, lại quay sang nhìn ngực của chính mình. Sao ngực hắn lại không mềm mại như nàng? Hắn chọc chọc đầu ngực nàng, mềm mại, vừa chạm vào đã nẩy ra.

Triệu Dụ Sinh chơi đến vui vẻ, thay phiên chọc hai bầu ngực của Lâm Lang, bị hắn làm phiền, Lâm Lang khó chịu ưm ư vài tiếng, đưa tay đẩy kẻ đang quấy rối ngực mình đi, xoay người tiếp tục mơ màng ngủ.

Triệu Dụ Sinh cuối cùng cũng chịu ngừng làm loạn, ôm Lâm Lang đi ngủ.

Hôm sau Triệu Dụ Sinh tỉnh dậy lại thấy nơi nào đó đang dựng đứng, có cảm giác như muốn tiểu, hắn đứng dậy đi đến nhà xí nhưng đứng thật lâu cũng không đi được.

Triệu Dụ Sinh khó chịu, uể oải về phòng, thấy Lâm Lang đang nằm ngủ ngon lành trên giường. Hắn không khỏi nhớ đến tối hôm trước, nhớ đến cảnh Lâm Lang dùng tay xoa một hồi hắn liền có thể tiểu ra.