Chương 3

Diệp Vân là người rất lạnh lùng nghiêm túc, y phong độ ngời ngời, vừa đẹp trai cao ráo, trên giường lại tràn đầy tinh lực, có rất nhiều những nam thanh nữ tú muốn được tình một đêm với y. Lúc đầu, khi Diệp Vân còn cùng với Tịch Uyên qua lại, y đã có dã tâm khác thường, khi chuyển nhượng tài sản, kiểm soát các băng đảng, củng cố sức mạnh của mình và kẻ trộm này đã thực hiện được một loạt các hoạt động thuận lợi, sau khi leo lêи đỉиɦ cao quyền lực, tất nhiên Diệp Vân sẽ theo đuổi những người đẹp, miễn là họ trông đẹp, thú vị và vừa ý y, là y đều muốn mang họ lên giường với mình, nhưng sau khi làʍ t̠ìиɦ với rất nhiều người, thì cũng chẳng có ai trong số họ có thể làm cho y đặc biệt nhớ đến, vì vậy Diệp Vân chỉ có thể tiếp tục thay đổi sở thích của mình. Y nhìn chằm chằm vào người thanh niên trước mặt, trong lòng chợt lóe lên một ý nghĩ kỳ lạ, làm y ngứa ngáy tâm can muốn gãi, trong chốc lát.

"Muốn..." Dường như Tịch Sâm bị mê hoặc, mê mang nhìn Diệp Vân, buột miệng nói ra một chữ, như là mang tâm tư sâu thẳm bị hắn chôn chặt trong lòng nói ra ngoài. Sau khi nói xong, hắn mới cảm thấy hơi bối rối, hắn biết Diệp Vân ghét nhất loại người đi quá giới hạn và hay trèo cao, Tịch Sâm kìm nén mong muốn trong lòng, cúi đầu xuống như đang che giấu ham muốn của bản thân.

“Ha ha.” Diệp Vân nhếch khóe miệng, nhìn thanh niên quỳ giữa háng mình càng ngày càng hài lòng. Y nhìn mái tóc đen như mực của Tịch Sâm, thì ý nghĩ kỳ dị trong lòng càng thôi thúc y ra tay với người con kế này. Diệp Vân từ từ nhấc một chân lên khỏi bụng dưới của chàng trai trẻ, cuối cùng dừng lại ở ngực để vẽ một vòng tròn. Diệp Vân cảm giác được thân thể thanh niên cứng đờ, y cười như là quyết thắng, dùng ngón chân chọc chọc vào cơ ngực cường tráng của thanh niên, bóp mạnh vào vị trí gần đúng của đầṳ ѵú.

"A, cha ——" Thanh niên đang đứng thẳng đột nhiên ngửa đầu thở dốc, trên khuôn mặt rắn chắc hiện lên một tia hoảng sợ, cắn chặt môi ngăn lại tiếng rêи ɾỉ sắp phát ra khỏi miệng.

Diệp Vân bị vẻ mặt của Tịch Sâm làm cho hài lòng, y ấn lòng bàn chân trắng nõn vào l*иg ngực của thanh niên, sau đó chậm rãi di chuyển xuống dưới, tiếp đến giẫm lên dươиɠ ѵậŧ thật thà giữa hai chân của Tịch Sâm, dùng lực vừa phải đè xuống. Cảm nhận được tính khí bốc đồng của chàng trai trẻ đang dần cương cứng dưới lòng bàn chân mình. Giống như đã lâu y không có chơi qua một người đàn ông mạnh mẽ, gần đây Diệp Vân chỉ tìm một số thiếu niên nhỏ nhắn mềm mại, nhưng toàn gặp phải thứ gì đâu không, bởi vì họ nếu không phải điểm này không hài lòng thì cũng là điểm kia khiến y thấy không thoải mái tóm lại, không ai trong số họ có thể khiến Diệp Vân có cảm giác muốn chơi lần thứ hai, điều này làm y không khỏi nghĩ tới người bạn trai đã qua đời của mình, y làʍ t̠ìиɦ cùng người đó 7 năm, nhưng chung quy lại cũng đều cảm thấy giống mấy người bọn họ đều là kiểu có thân thể cứng đờ, kêu không đủ da^ʍ, trên giường cũng không mấy tình thú, v.v. Kết quả sau 7 năm kìm nén cuối cùng Diệp Vân cũng có thể được giải thoát, y cũng không còn phải nhìn sắc mặt người khác mà sống nữa, cho nên y mới cố gắng tìm khắp mọi nơi một mỹ thụ nhỏ có sự tương phản lớn với người bạn trai cũ, nhưng khi chung đυ.ng nhiều người y mới phát hiện, bọn họ còn chẳng bằng người bạn trai cũ đó nữa. Làm cho y chẳng còn hứng muốn thưởng thức những con điếm lẳиɠ ɭơ đó chút nào.

Diệp Vân nhìn người thanh niên trước mặt, dáng người cường tráng, cơ thể đầy cơ bắp săn chắc, cũng có một khuôn mặt đẹp trai, phong lãng tuất dật, nhưng tiếc là lúc nào hắn cũng tỏ ra nhát gan, so với Tịch Uyên cha nuôi của hắn, thì kém xa hơn rất nhiều. Diệp Vân chậc lưỡi, nhưng động tác trên chân thì lại không có ngừng, y gợϊ ȶìиᏂ và khıêυ khí©h trêu chọc ma sát dươиɠ ѵậŧ của Tịch Sâm, cảm nhận được con rồng đang ngủ đông đang dần thức giấc.

Chậc chậc, đúng như dự đoán, vẫn là người trẻ tuổi không chịu được sự trêu chọc. Diệp Vân liếʍ khóe miệng, trong lòng thở dài, lại có chút bồi hồi do dự.

Tịch Sâm không dám cử động, đôi tay khẩn trương mà nắm góc quần, ngửa đầu im lặng để cho người ta dâʍ ɭσạи. Vẻ mặt có thể gọi xem như là tư thế khuất phục, mím chặt miệng lại. Trong lòng hắn tràn ngập sóng cuộn biển gầm, nhưng lại không biểu hiện ra ngoài, giống như một con chó chui vào chân chủ, chờ đợi chủ nhân thương xót.

Nhìn cả người thanh niên căng thẳng, Diệp Vân cong môi cười, ngón tay thon dài chạm vào má Tịch Sâm, ra vẻ hiểu biết hỏi: "Có sướиɠ không?"

“Sướиɠ, thưa cha." Tịch Sâm thành thật trả lời. Gần như thành kính mà dùng gương mặt cọ cọ vào bàn tay thanh tú của Diệp Vân. Cụp đôi mắt đang nổi bão của mình xuống, chờ đợi cơ hội để nhấn chìm Diệp Vân.

"Muốn xuất tinh sao?" Diệp Vân được thanh niên làm ra động tác lấy lòng khiến nội tâm y cảm thấy thích thú, y từ gò má vuốt ve xuống ngực của thiếu niên, ngón tay thon dài chọc chọc vào cơ ngực rắn chắc, đôi mắt không hề chớp mắt nhìn chằm chằm vào đôi mắt đen láy của Tịch Sâm. Diệp Vân chưa từng phát hiện, thanh niên trước mắt lại trưởng thành nhiều đến như vậy, lần đầu tiên y gặp mặt Tịch Sâm là lúc hắn mới 16 tuổi còn chưa thoát khỏi tính cách trẻ con, nhưng bây giờ, sắc mặt lại thập phần sắc sảo, khi không cười thì âm trầm u ám, đôi mắt đen như là muốn hút y vào trong đó.

“Con muốn xuất tinh, cha.” Tịch Sâm há miệng, hơi thở nóng bỏng phun hết lên mặt Diệp Vân.