Chương 24

Hưng bế bổng tôi lên ra khỏi mặt nước , lên trên phòng vào nhà tắm , anh từ từ cởi bỏ hết quần áo trên người tôi ngâm mình vào dòng nước ấm, có lẽ vì còn đang u mê đắm chìm trong sự gợϊ ȶìиᏂ của anh , tôi dường như quên mất mình là ai và anh muốn gì . Hưng tiếp tục ngậm lấy đôi môi tôi mà mơn trớn, hơi thở gấp gáp nóng bỏng của cả hai hòa cùng hơi ấm của dòng nước ấm khiến cơ thể cảm giác lâng lâng đến lạ kì. Khi bàn tay Hưng đặt lên bộ ngực căng tròn sữa cũng là lúc tôi rùng mình nhẹ, cảm giác thật khó tả, cũng đã lâu rồi tôi chưa tiếp xúc với đàn ông gần thế này nên cảm giác ùa về rất nhanh càng làm cho tôi thêm hưng phấn. Những đầu ngón tay anh mân mê nụ hoa , tôi như không kìm chế được mà ưỡn người ra sau bật thành tiếng rên nhẹ. Hưng cười nhẹ rồi động tác càng lúc càng mãnh liệt hơn, tôi như trong cơn ái tình , đê mê bấu chặt vào tấm lưng của anh. Khi cái đó của anh vừa chạm vào nơi cửa mình , tôi như bừng tỉnh thụt lùi lại, chống tay lên ngực đẩy mạnh người Hưng ra , vì có lẽ động tác phản kháng của tôi vừa rồi cũng làm anh dừng lại , ánh mắt đỏ ngầu như đang kìm chế nhìn tôi hỏi.

-- Tôi làm em đau à

Tôi lắc đầu nhìn anh đầu óc rối bời.

-- Không phải , mà tôi sợ....anh có thể dùng bao không ?

-- Em sợ có con với tôi đến vậy sao ?

Tôi không phủ nhận mà gật đầu ngay .

-- Tôi chỉ sợ phải rời xa con, anh cũng biết con quan trọng hơn cả mạng sống của tôi đến dường nào mà. . Có gì đảm bảo sau khi sinh xong anh sẽ không tách rời hai mẹ con tôi , nếu thật là như vậy thì có khác gì anh đang gϊếŧ dần gϊếŧ mòn tôi đâu.

-- Nếu như tôi nói sẽ cưới em thì em có chấp nhận không ?

Đây là lần thứ hai câu nói " hỏi cưới " được phát ra từ chính miệng Hưng, nhưng lần này nhìn sâu trong đáy măt của anh tôi cảm nhận được có chút gì đó thành ý nhưng cũng không hẳn là như vậy. Ánh mắt đó khó có thể nhìn thấu Hưng đang suy nghĩ gì hay là đang toan tính điều gì. Câu hỏi của anh càng làm tôi rối rắm hơn, nửa muốn tin nửa không , vì đến tận bây giờ anh vẫn chưa cho tôi được cảm giác oan toàn . Trải qua một lần đổ vỡ hôn nhân khiến tôi trưởng thành hơn và cẩn thận hơn , không thể như mối tình đầu hay là tình sét đánh, gặp nhau là đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên. Cà tôi và anh cả hai đều trải qua một mối tình sâu đậm nhưng lại đổ vỡ, người ta nói tình đầu là tình khó quên và để lại cho con người ta nhiều cảm xúc , và cũng chính sự đổ vỡ của tình đầu này sẽ khiến cho con người ta trở nên đa nghi hơn , thận trọng hơn và cũng không thể dễ dàng đón nhận tình mới. Bây giờ Hưng nói muốn cưới , theo tôi nghĩ thì cũng chỉ là hợp thức hóa và muốn tôi yên tâm sinh cho anh đứa con , còn nếu nói cưới vì yêu thì có lẽ chưa . Tôi phải biết trả lời anh sao cho đúng , trước sau gì tôi cũng phải sinh con cho anh, tôi có thể kéo dài thời gian được bao lâu, đến khi anh hết kiên nhẫn chờ thì có thể sẽ ép buộc tôi , điều đó cũng có thể xảy ra thì lúc đó xem như tôi mất con. Còn nếu bây giờ tôi chấp nhận đám cưới này mặc dù cả hai thật sự chưa yêu nhau nhưng đổi lại tôi được hợp hóa ở bên con . Đó là điều tôi quan trọng nhất . Hay là nhắm mắt tin anh ta lần này , ngoài ra tôi cũng có con !đường nào khác hơn đâu.

-- Em suy nghĩ xong chưa ?

Câu hỏi của Hưng làm tôi giật mình nhìn thẳng vào mắt anh hỏi lại rõ từng câu từ chữ.

-- Anh chắc là sẽ có một đám cưới chứ.

-- Khi em mang thai cũng là lúc đám cưới diễn ra.

-- Tại sao không phải là một đám cưới trước sau đó mới sinh con.

Hưng cười nhẹ hôn lên trán tôi , tay không quên vén những sỡi tóc còn bết dích trên mặt tôi.

-- Dường như sau cuộc đổ vỡ hôn nhân em trở nên thận trọng hơn thì phải ?

Tôi không phủ nhận lời nói của Hưng , anh nói đúng tôi trở nên cẩn thận hơn bao giờ hết.

-- Anh nói không sai chính là tôi vẫn còn chưa tin tưởng anh. Có gì đảm bảo là anh giữ đúng lời hứa.

-- Tôi không phải lật lọng như em.

Câu nói kèm theo điệu cười nhẹ của Hưng cũng đủ biết anh đang đá xoáy tôi.

-- Anh đàn ông con trai mà sao để bụng dữ vậy.

Anh cú vào trán tôi và đây cũng là lần đầu tiên anh hành động như vậy.

-- Em khờ lắm , chính vì sự quá thận trọng của em mà vô tình che lấp cái cần thấy và cần nghe và cần tin.

Câu nói của Hưng có quá nhiều hàm ý , tôi không thể một lần nghiệm ra hết , nhìn anh ánh mắt tò mò hỏi lại.

-- Anh nói vậy là ý gì.

Hưng bế bỏng tôi ra khỏi bồn tắm quấn khăn rồi bế ra ngoài giường nhẹ nhàng đặt xuống, điều chỉnh máy sởi ấm rồi mới leo lên giường nằm xuống bên cạnh tôi ; kéo chăn trùm kín đầu hai đứa .

-- Em có thấy lạnh không ?

Anh nhắc tôi mới thấy lạnh thật có vẻ chúng tôi đã ngâm trong bồn tắm quá lâu.

-- Có nhưng đâu lạnh đến mức trùm kín chăn thế này đâu. Anh làm quá thật.

Hưng cười làm lộ ra cái răng khểnh lấp ló ở bên trong càng làm thu hút người khác.

-- Như vậy mới bí hiểm .

-- Mà câu anh nói khi nãy là ý gì vậy ?

Hưng tay vẫn đặt lên ngực tôi làm tôi cảm thấy nhột nhột cứ né tránh mãi , anh thì vẫn không dừng lại, còn tiếp tục áp sát cơ thể tôi vào người anh.

-- An này , có khi nào em đã đặt câu hỏi tại sao tôi phải giúp em trắng án không ?

Tôi không suy nghĩ mà trả lời ngay.

-- Vì anh muốn tôi sinh con cho anh.

-- Vậy em có từng nghĩ tại sao không phải cô gái khác mà lại là em phải sinh con cho tôi không ?

Đây cũng là câu hỏi tôi cũng đã từng thắc mắc và hiển nhiên khi đó tôi nghĩ vì anh nắm được thốt của tôi, vì tôi nợ anh nên mới dễ thỏa thuận.

-- Câu hỏi đó cũng đã từng xuất hiện trong đầu của tôi và tôi nghĩ là vì tôi nợ anh nên dễ thỏa thuận.

Hưng lắc đầu cười , trong ánh mắt đó tôi thấy được sự chân thành.

-- Em sai rồi An, em thật sự rất sai , địa vị và gia thế của tôi dư sức để đi thỏa thuận với bất kì một cô gái nào ở ngoài kia, không nhất thiết phải là em. Tại sao tôi nhất quyết vẫn giữ em lại nơi này để sinh con mặc cho sư phản đối quyết liệt của mẹ tôi. Mọi chuyện không có gì là tự nhiên cả. Em hiểu không An

Càng nghe tôi càng thấy mơ hồ , anh nói vậy là ý gì, tôi có thể tạm hiểu trong lời nói của anh mọi chuyện anh làm trước giờ đều xuất phát từ tình cảm được không ?. Hay là còn có ngụ ý gì khác ?

-- Anh nói vậy là ý gì ?

-- Tôi để ý em từ lâu rồi , từ lúc mà em bụng bầu bê một thao quần áo trên sân thượng đi phơi , từ lúc mà em bị mẹ chồng la mắng vô cớ vẫn không lớn tiếng lại một lần , từ lúc mà em ôm bụng bầu nằm vật vã trước cổng nhà dì tôi cầu cứu, từ lúc nửa đêm khuya em ngồi ngoài vườn ôm mặt khóc một mình ...... nhiều lắm. Khi đó tôi thấy em thật nhỏ bé mà không có lấy một ai để che chở , bất giác tôi lại muốn bảo vệ cho em . Chỉ thế thôi.

Hưng nói đến đâu ký ức tôi ùa về lúc đó , thật sự những lời anh kể ra không sai và càng ngạc nhiên hơn khi anh lại theo dõi tôi từng động tĩnh như vậy. Nhưng tôi thì lại không biết có người đang nhìn mình, nước mắt tôi chảy dài vì những ấm ức và tuổi hờn ngày xưa, có lẽ những ngày tháng ở trong ngôi nhà đó đối với tôi như là địa ngục. Hưng đưa tay lau những giọt nước mắt kia, tôi giữ tay anh lại nhìn thẳng vào sâu trong đáy mắt đó hỏi một câu.

-- Tại sao bây giờ anh lại nói ra mà

-- Em cũng biết rồi đấy, tôi đã bị tổn thương vì phụ nữ một lần nên tôi không dám chắc đó là loại tình cảm gì hay chỉ là một cảm giác nhất thời khi cô đơn . Nhưng đến thời điểm này tôi khẳng định với em một điều đó là tôi thương em.

Hưng ngậm lấy đôi môi ấy khi tôi còn đang mãi suy nghĩ, không hiểu sao tôi lại thích nụ hôn anh đến như vậy vì có lẽ mùi hương và vị ngọt riêng biệt của anh. Tôi áp sát hai bàn tay vào má anh mà hôn đáp trả lại, lần này khác với lần trước có cái gì đó mạnh dạn và mãnh liệt hơn. Hưng vòng tay xoa xoa tấm lưng trần của tôi áp sát vào người , da thịt càng lúc càng dính chặt , nụ hôn càng lúc càng cuồng nhiệt , nóng bỏng hơn bao giờ hết.... Đến khi cái vật to lớn kia của anh chuẩn bị tiến sâu vào trong anh dừng lại nhìn tôi hỏi.

-- Em sẵn sàng rồi chứ.

Tôi khẽ gật đầu dường như đã dần mê muội , khi chỗ ấy được lấp đầy cơ thể bắt đầu truyền đến một kɧoáı ©ảʍ , Hưng thì thầm vào tai tôi.

-- Nhất định anh sẽ cưới em.

Sau câu nói đó là những cái thúc mạnh ra vào , tấm lưng trần của anh in dài trên bức tường nhấp nhô lên xuống , bên tai tôi vẫn còn đọng lại câu nói anh sẽ cưới tôi càng làm đầu óc tôi tê dại , thần kinh như tê liệt , mắt đờ đẫn hòa nhịp theo từng cái nhấp nhố của anh, bất giác cảm xúc tôi như vỡ òa không còn kìm chế mà bật thành tiếng rên nghe đến ướŧ áŧ.....

Sáng hôm sau, phải 7h tôi mới dậy , nhìn sang thấy anh không còn nằm bên cạnh thấy có chút hụt hẫng, vệ sinh cá nhân xong tôi cũng nhanh chạy xuống dưới nhà vừa hay đυ.ng mặt thím Châu ở cầu thang đi lên.

-- Cô dậy rồi sao , vậy mà tôi tính đi lên gọi cô dậy ăn sáng rồi chuẩn bị đến quán ấy chứ.

Tôi cười nhẹ gãi đầu.

-- Ngại quá, hôm qua con hơi mệt nên sáng này ngủ dậy hơn trễ. Mà tối qua bé Su có quấy thím không ?

-- Con bé ngủ ngoan lắm, một mạch tới sáng, chỉ có khuya là tôi dậy cho bé uống sữa thôi. Mà hôm qua mất ngủ hay sao nhìn mặt cô bơ phờ vậy.

Thím ấy hỏi làm tôi nhớ lại chuyện lúc tối mà vẫn còn ngại , trả lời qua loa.

-- Dạ vâng hôm qua con hơi khó ngủ mà anh Hưng đi làm rồi hả thím.

-- Cậu ấy chạy bộ buổi sáng chắc cũng sắp về rồi. Chờ cậu ấy về rồi ăn sáng luôn nhé.

-- Dạ vâng .

Ăn sáng xong Hưng một hai đòi chở tôi đến quán, ngồi trên xe anh nắm lấy bàn tay tôi quay sang hỏi.

-- Lúc nãy là em mua thuốc gì vậy ?

Câu hỏi của Hưng làm tôi giật mình , tự nhiên anh lại hỏi như vậy .

-- Tôi mua ít thuốc cảm cho cái Hải bạn tôi thôi. Sao anh lại hỏi như vậy

-- Anh tưởng em mua thuốc tránh thai .

Tôi nhìn mặt anh thăm dò nhưng vẫn không thấy biểu hiện gì khó chịu mới lên tiếng hỏi.

-- Nếu tôi uống thuốc tránh thai thì sao ?

Anh nói rất nhẹ nhàng nhưng trong câu nói thì rất nguy hiểm .

-- Hậu quả em cũng biết rồi đấy

Tôi nuốt khan một cái rồi cũng mấp mái vài từ.

-- Tôi biết rồi ?

Hưng hôn nhẹ lên bàn tay tôi , hình như trông anh rất vui.

-- Em đổi cách xưng hô đi được rồi đấy... tôi tôi anh anh... anh nghe không lọt tai.

-- Tôi...à...em biết rồi

Xe dừng trước quán , anh quay sang hôn nhẹ lên trán tôi, cười nói.

-- Chỉ cần em có thai anh sẽ làm cho em trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất.

Tôi chỉ cười nhẹ rồi đi vào trong quán, đứng trong nhà vệ sinh nhìn viên thuốc tránh thai cầm trên tay mà lòng rối như tơ vò , suy nghĩ một lát tôi cũng vứt viên thuốc vào giỏ rát rồi quay lưng đi ra ngoài.