Chương 8: Đầu tư

"Đúng, là tôi, cô là ai?" Bên kia điện thoại, Vạn Bảo không nhịn được, xoa bóp cái trán đau nhức. Hôm nay, ông ấy lại đi tìm nhà đầu tư, cố gắng hết sức để thể hiện sự xuất sắc của kịch bản này, cũng như khả năng mang lại lợi nhuận cho nhà đầu tư, nhưng vì kết quả của bộ phim trước, không có nhiều người hứng thú với dự án này.

Nhà đầu tư bất ngờ rút vốn, mọi thứ đều trở nên lộn xộn, thêm vào đó, lúc ký hợp đồng bọn họ cũng đã tính toán kỹ lưỡng, lách luật để không phải bồi thường. Vạn Bảo cảm thấy đầu óc đau như muốn nổ tung, nhưng việc ông ấy từ bỏ bộ phim này là hoàn toàn không có khả năng, bởi vì ông ấy đã dồn hết tâm huyết vào đó.

Vạn Bảo có linh cảm, chỉ cần bộ phim này được hoàn thành, chắc chắn nó có thể gây ra tiếng vang lớn.

Tuy nhiên, không có nhà đầu tư nào tin vào lời ông nói, bởi vì bất kể là đạo diễn nào khi đi tìm kiếm đầu tư, đều nói những câu tương tự.

Hiện tại Vạn Bảo hoàn toàn dựa vào tiền tiết kiệm của mình để tiếp tục dự án, ông ấy biết nếu cứ tiếp tục như vậy chắc chắn bản thân sẽ không thể chống đỡ nổi. Nhưng nếu bây giờ dừng lại, thì coi như những nỗ lực trước đó đều trở thành vô nghĩa, nên ông ấy cũng chỉ có thể cắn răng mà tiếp tục.

Lúc trong đầu ông đang nghĩ đủ thứ, thì tiếng một người phụ nữ vang lên trong điện thoại: "Xin chào, tôi tên là Thịnh Tuyền. Chuyện là thế này, tôi có chút hứng thú với "Đường Đời" nên muốn đầu tư cá nhân vào nó. Ông có thể gửi cho tôi một bản thông tin chi tiết về dự án để tôi hiểu rõ hơn trước khi đưa ra quyết định chính thức hay không?"

Đầu tư?!!

Vạn Bảo đột nhiên mở to mắt, không còn cảm thấy đau đầu hay mệt mỏi nữa, toàn thân ông ấy lập tức tràn đầy năng lượng như vừa được bơm một liều máu gà vậy, thậm chí giọng cũng từ thờ ơ mệt mỏi trở nên hào hứng:

"Có thể, đương nhiên là có thể! Cô Thịnh cho tôi xin địa chỉ email của cô, tôi sẽ gửi ngay ..."

Nói xong, ông ấy còn cảm thấy chưa an tâm, lập tức đề nghị: "Nếu cô đang ở trong nước, tôi có thể đến nơi cô ở ngay bây giờ để giải thích chi tiết cho cô, sẽ không làm mất nhiều thời gian của cô đâu."

Thịnh Tuyền: "......"

Có thể nghe ra được, hiện tại đạo diễn Vạn Bảo thực sự rất cần tiền.

Nhưng điều này càng tốt, ông ấy càng thiếu tiền, lúc đàm phán hợp đồng cô càng có lợi. Dù sao cô cũng chưa từng tiếp xúc với ông ấy, lỡ như Vạn Bảo là kiểu đạo diễn không chấp nhận nhà đầu tư chỉ định diễn viên tham gia vào đoàn phim thì sao.

Nếu có thể, Thịnh Tuyền vẫn không muốn thay đổi ekip làm phim, vì sau mấy ngày phân tích cũng như điều tra của cô, trong thời điểm hiện tại, bộ phim đáng để đầu tư nhất chính là "Đường Đời".

Cô báo địa chỉ khách sạn mà cô đang ở cho vị đạo diễn kia, khi nghe thấy tên khách sạn, Vạn Bảo lập tức cảm thấy an tâm hơn rất nhiều.

Khách sạn này nổi tiếng vì sự xa xỉ của nó, ngay cả phòng đơn giản nhất cũng có giá hơn 162 triệu mỗi đêm, Thịnh Tuyền có thể ở một khách sạn như thế, ít nhất cũng chứng tỏ tài chính của cô không tệ, số tiền cô có thể đầu tư sẽ khá hấp dẫn.

Bây giờ ông ấy đã đến đường cùng, bỗng nhiên có một cơ lớn từ trên trời rơi xuống, Vạn Bảo lập tức nắm chặt cơ hội này như nắm lấy cọng rơm cứu mạng. Cuộc gọi vừa kết thúc, ông ấy đã đi mua vé máy bay, đi chuyến bay sớm nhất đến Thượng Hải.

Thậm chí, ông ấy còn không cần suy nghĩ đến việc cuộc gọi này có phải là thật hay không? Trong hoàn cảnh hiện tại, ngay cả khi chỉ có một phần trăm khả năng, Vạn Bảo cũng nhất định nắm lấy mọi cơ hội.

Bốn giờ sau, Vạn Bảo đến được khách sạn Thịnh Tuyền đang ở, ngay từ ngoài nhìn vào đã thấy khách sạn này rất tinh tế và xa xỉ.

Thật ra, ông ấy chưa từng ở đây.

Dù sao, bộ phim nổi tiếng nhất của ông ấy cũng chỉ có được chút danh tiếng, vất vả lắm mới kéo được nhà đầu tư, làm một đạo diễn nhỏ, cuộc sống bình thường của ông ấy vẫn phải tính toán rất tỉ mỉ.