Chương 7: Đạo diễn Vạn Bảo

Ngày đầu mới đến, Thịnh Tuyền còn nghĩ rằng hệ thống có phải đã chơi xấu cô hay không? Thậm chí, nó còn không để lại tiền cho cô mua điện thoại, nhưng bây giờ, cô thấy nó thực sự rất chu đáo.

Đây đâu phải là khách sạn, rõ ràng giống như cây đèn thần trong truyện cổ tích, cho cô bất cứ thứ gì cô muốn.

Thịnh Tuyền ngâm nga theo điệu nhạc, lấy mặt nạ dưỡng da xuống, đây cũng là một nhãn hàng rất đắt đỏ nhưng trong phòng tắm lại có đến hai hộp. Hơn nữa, chưa đợi cô dùng hết đã có người đến bổ sung thêm, kể cả những sản phẩm chăm sóc da, mỹ phẩm đắt đỏ khác đặt trên bàn cũng vậy.

Kể từ khi Thịnh Tuyền chuyển đến, có lẽ vì không còn phải thức đêm, da cô vẫn luôn ở trong tình trạng rất tốt, vậy nên cô vẫn chưa thể cảm nhận được hiệu quả của những sản phẩm chăm sóc da đắt đỏ này. Nhưng khi thoa chúng lên mặt, tâm trạng của cô lại tốt thêm một bậc.

Một lần nữa, cô phải cảm thán cuộc sống của người giàu thật tuyệt vời.

Chăm sóc da xong, Thịnh Tuyền dùng điện thoại của khách sạn gọi điện cho đạo diễn Vạn Bảo.

Lần đầu tiên cô gọi, người kia không nghe máy. Cô nhìn đồng hồ, quyết định sau mười phút nữa sẽ thử gọi lại lần nữa.

Đạo diễn Vạn Bảo là một nhân vật qua đường trong cuốn sách này, chỉ được đề cập ngắn gọn vài lần, nhưng không biết có phải do xuyên thư hay không, cô phát hiện trí nhớ của mình được cải thiện một cách đáng kể. Ví dụ, bây giờ, cô nhớ rõ ràng những chuyện được đề cập trong sách về đạo diễn Vạn Bảo.

Lúc đó, có một nhân vật nổi tiếng đã xem "Đường Đời" còn rất thích tác phẩm này nhưng không thể tìm thấy thông tin về đạo diễn. Sau khi hỏi thăm người khác, người đó đã trả lời như thế này:

"Nhân phẩm của đạo diễn Vạn Bảo không tệ, cũng rất có tài, nhưng chỉ là thiếu chút may mắn. Trước khi quay "Đường Đời", ông ấy đã thực hiện một bộ phim khác nhưng không thành công. Khi "Đường Đời" đang được quay, nhà đầu tư bất ngờ rút vốn, ông ấy không chịu từ bỏ chất lượng, nên tự tìm nguồn tiền khác để tiếp tục dự án phim. Cuối cùng vì bộ phim này mà táng gia bại sản, còn bị bệnh nặng. Kết quả bộ phim được một người khác tiếp nhận, bây giờ “Đường Đời” cũng đã trở nên nổi tiếng, nhưng không còn liên quan gì đến ông ấy nữa."

Giới giải trí nhìn qua có vẻ đẹp đẽ nhưng những người có chút hiểu biết về nơi này đều biết đây chính là một nơi tiêu tiền. Cho dù là phim truyền hình, phim điện ảnh hay phát hành bài hát, tất cả đều cần tiền.

Có rất nhiều đạo diễn vì quay phim truyền hình mà táng gia bại sản. Một khi bắt đầu quay, mỗi giây mỗi phút đều phải tiêu tiền. Vậy nên phải nhanh chóng quay xong phim trước khi hết ngân sách hoặc là đạo diễn sẽ phải tìm nguồn tiền từ mọi nơi. Bởi vậy, các nhà tài phiệt giàu có rất được hoan nghênh trong cái giới giải trí này.

Rõ ràng, đạo diễn Vạn Bảo chính là loại người bị cuốn theo dòng tiền của bộ phim đang quay.

Phim là một bộ phim hay, cũng đã trở nên nổi tiếng, nhưng ông ấy - người đã bỏ ra nhiều tâm huyết nhất lại không nhận được phần thưởng xứng đáng.

Cuối cuốn sách không viết về kết cục của đạo diễn Vạn Bảo, nhưng Thịnh Tuyền đoán, ông ấy có thể đã gặp biến cố không may, thậm chí có thể đã qua đời do bệnh tật hành hạ. Nếu không, kể cả không có tiền thì một đạo diễn có khả năng tạo ra bộ phim truyền hình nổi tiếng như vậy, cũng không cần lo lắng về tương lai, sẽ không bị người ta nhắc đến với giọng điệu tiếc nuối như vậy.

Cô đang nhớ lại nội dung của bộ phim kia thì điện thoại reo lên.

Lúc cô nhấc máy, đầu bên kia truyền đến giọng nói mệt mỏi của một người đàn ông: "Xin chào, xin lỗi vì vừa rồi không nhận cuộc gọi, xin hỏi có việc gì không ạ?"

Thời điểm này, đạo diễn Vạn Bảo đang quay "Đường Đời", đồng thời đi khắp nơi để tìm kiếm nhà đầu tư mới.

Dù không biết nội dung phim, nhưng qua giọng điệu của ông ấy, Thịnh Tuyền cũng có thể đoán ra cuộc sống hiện tại của ông ấy chắc chắn không thuận lợi.

Cô xác nhận lại: "Xin hỏi, ông có phải là đạo diễn Vạn không?"