Thể loại: cổ trang, nhất thụ nhất công, cường công cường thụ, sinh tử văn, HE Cặp đôi: Ngôn Tử Tinh x Thác Bạt Chân Độ dài: quyển 1 (70 chương + 2 phiên ngoại), quyển 2 (20 chương + 1 phiên ngoại) Edi …
Thể loại: cổ trang, nhất thụ nhất công, cường công cường thụ, sinh tử văn, HE
Cặp đôi: Ngôn Tử Tinh x Thác Bạt Chân
Độ dài: quyển 1 (70 chương + 2 phiên ngoại), quyển 2 (20 chương + 1 phiên ngoại)
Edit: Nguyệt Cầm Vân
(Nằm trong: Ma Da hệ liệt ; Những bộ có liên quan: Đoạn tình kết, Vương phi của ta là nam nhân, Tỏa tình khiên)
Nguyên nhân bắt nguồn từ việc Ngôn Tử Tinh muốn kiềm hãm mối họa ngoại xâm lớn nhất của Minh quốc, vì thế hắn không thể không phụng mệnh đi cứu viện cho nhị vương tử của Tây Quyết là Thác Bạt Chân.
Nhưng ai lại ngờ tới rằng Thác Bạt Chân lại là người quỷ kế đa đoan, mặc dù nhận sự cứu trợ của hắn, lại vẫn đầy bụng nghi ngờ, làm hại cả hai người cùng rơi vào hiểm cảnh bị tập kích.
Ngôn Tử Tinh đầy một bụng oán khí chờ cơ hội trả thù, có lòng tốt cứu người lại suýt chút nữa phải trả giá bằng cái mạng nhỏ của mình, hắn làm sao có thể chịu được uất ức!
Thác Bạt Chân lại bởi vì sốt cao mà mất đi ký ức, quên mất thân phận của chính mình?
Con sói đơn độc trên thảo nguyên kia hiếm có khi rơi vào thế bị động, nhân cơ hội này khiến cho hắn yêu mình, có lẽ cũng là một chủ ý không tồi…
—- ◇ ◆ ◇ —-
Ngôn Tử Tinh chầm chậm bước về phía Thác Bạt Chân, gần đến nỗi có thể cảm nhận được từng hơi thở đang phun trên mặt hắn, sau đó chậm rãi nói từng chữ: “Ngươi ngay cả tên của ta cũng không còn nhớ, ngươi nói xem, ta nên phạt ngươi như thế nào đây?”
Thác Bạt Chân bình tĩnh nhìn hắn, thần sắc bất biến, sau một hồi trầm mặc mới nói: “Ngươi thích là được.”
Ngôn Tử Tinh xác nhận Thác Bạt Chân quả nhiên không còn nhớ gì cả, trong lòng không khỏi cười lớn: Một khi đã như vậy, ta đây liền không khách khí!
Hắn đánh giá Thác Bạt Chân, cảm thấy dung mạo của Thác Bạt Chân càng lúc càng hiển lộ ra vẻ anh tuấn, người cũng xem như là “ngon miệng”, liền cười trầm, nói: “Đây là tự ngươi nói đấy.”
Sau đó liền ôm lấy bả vai Thác Bạt Chân, chầm chậm tiến sát tới, cuối cùng thần tốc hôn một cái lên mặt hắn.
—- ◇ ◆ ◇ —-
Hùng ưng trên thảo nguyên, là vĩnh viễn không thể bị thuần phục.
Nếu muốn ở cùng một chỗ với bọn chúng, chỉ còn cách cũng biến mình thành một con chim ưng, cùng nó bay lượn trên bầu trời.
Ta mặc kệ ngươi có thực sự mất trí nhớ hay không, nhưng có một số việc, một số lời nói, ta vĩnh viễn đều sẽ ghi nhớ!
Ngôn Tử Tinh nhất thời cao hứng, đánh lừa Thác Bạt Chân lúc này đã mất đi ký ức, Thác Bạt Chân còn mang thai đứa con của Ngôn Tử Tinh.
Khởi đầu trong lòng là sự thương hại đối với Thác Bạt Chân, dần dần lại nảy sinh ái ý, những lo lắng âm thầm giữa hai người cũng dần dần hình thành.
Ngôn Tử Tinh không khỏi sa vào lưới tình mê đắm, Thác Bạt Chân cho dù mất đi ký ức, nhưng tới cùng vẫn là một con sói trên thảo nguyên, ký ức của hắn một ngày nào đó sẽ khôi phục, dã tâm một ngày nào đó cũng sẽ bốc cháy, đến khi ấy, không tự chủ được sẽ phải trả giá bằng chân tâm của cả hai người, nên làm thế nào đây?
Mà một màn diễn giả thành thật này, rốt cuộc lại phải làm thế nào để kết thúc?
—- ◇ ◆ ◇ —-
Thác Bạt Chân đau đớn vô cùng, gắng sức tựa lên người Ngôn Tử Tinh, hai tay ôm chặt lấy cái bụng thật to.
“A Chân, ngươi phải sinh rồi!”
“Hỗn trướng! Lão tử không biết phải sinh hay sao! Là ai hại lão tử như vậy!” Thác Bạt Chân dùng lực bấu chặt lấy tay Ngôn Tử Tinh, ra sức chửi ầm lên.
“Là ta, là ta, đều là lỗi của ta! Ngươi đừng nóng giận, mau nằm xuống đi.” Ngôn Tử Tinh đối với tính tình của hắn thực sự là không còn biện pháp, toát mồ hôi dỗ dành hắn nằm xuống.
Ngôn Tử Tinh thấy khuôn mặt anh tuấn của hắn bởi vì nghiến răng nghiến lợi mà nhăn nhó vặn vẹo, liền biết hắn lại nổi lên một cơn đau, nhưng mình cũng không có biện pháp nào, chỉ đành ngồi ở một bên cùng hắn. Loại cảm giác bất lực này khiến Ngôn Tử Tinh sốt ruột bất an.
Lần đầu tiên làm phụ thân, thấy Thác Bạt Chân rêи ɾỉ trằn trọc như vậy, khiến trái tim hắn như cũng thắt lại.