Chương 24: Bôi thuốc (H)

Thấy ánh mắt rụt rè không dám nhìn thẳng lên, Thiệu Phong càng muốn bắt nạt cô hơn. Hắn cúi xuống gần thì Tuyết Lạc nhắm chặt mắt không dám nhúc nhích.

“Còn đau không?”

Cứ tưởng bị hôn nhưng hắn cũng hỏi han thôi. Nghe vậy cô cũng từ từ mở mắt gật nhẹ đầu. Một lần nữa cả người cô lại được bế lên tiến về phía giường. Thiệu Phong định tách hai chân cô ra định bôi thuốc thì bị cô phản kháng.

“Nằm im để anh bôi thuốc.”

“K..không cần, em tự làm được.”

“Loại này phải bôi vào tận bên trong, em tự mình làm được sao?”

“Nhưng mà…”

“Lần này chỉ bôi thuốc, anh hứa đó.”

Hắn đã hứa như vậy nên cô cũng để cho hắn bôi thuốc, dù sao cô cũng không tự bôi được.

Vì đau nên Tuyết Lạc đã mặc váy ngủ rộng cho thoải mải, hắn vừa kéo lên đã thấy qυầи ɭóŧ cô mặc, là quần ren màu đen. Không phải thích mặc loại này đâu mà mẹ chồng chỉ chuẩn bị oại này nên cô đành phải mặc.

Thiệu Phong từ từ kéo qυầи ɭóŧ xuống tách hai chân ra , ánh mắt nóng rực dí sát vào phần dưới. Phần đó có một chút lông, thịt huyệt hai bên lộ rõ, lấp ló khe huyệt ửng đỏ, hôm qua làm quá nhiều nên đã sưng.

Mới nhìn một lúc mà bên dưới của hắn đã cứ.ng lên.

Tuyết Lạc thấy xấu hổ thì liền khép chân nhưng lại lần nữa bị hắn tách ra.

“Ngoan nào.”

Thiệu Phong lấy lọ thuốc ra, bóp ra hai ngón tay rồi từ từ đưa xuống thoa hai m.ép thịt đang đỏ.

“Ưʍ..”

Hắn thoa nhẹ rồi từ từ cho cả hai ngón tay vào bên trong.

“A…đau.”

“Lát nữa sẽ hết đau.”

Tuyết Lạc ôm chặt bả vai hắn nức nở.

Ngón tay hắn đã ở tận bên trong h.oa h.uyệt, hắn di chuyển ngón tay bôi thuốc khắp vách nóng hổi. Thuốc mát và ngón tay thô ráp khiến cô run lên, bên dưới đã mυ"ŧ lấy chặt lấy thứ đang xâm nhập.

Vốn dĩ vừa nãy hắn đã c.ứng rồi nhưng càng ngày càng không thể chịu nổi. Rõ ràng là bôi thuốc mà tay hắn cứ đưa ra rồi đưa vào, càng ngày càng sâu vào bên trong.

“T…Thiệu Phong.”

“Hửm?”

“Anh bôi kiểu gì vậy?”

Hắn cúi xuống hôn vào cổ cô nhưng vẫn tiếp tục hành động của mình.

“Bôi như này mới đều được, để em còn nhanh hết đau nữa chứ.”

“Nh..nhưng mà nó lạ lắm.”

Ngón tay tiến sâu dâng lại một kɧoáı ©ảʍ tê dại. Từ tận sâu bên trong cô tràn ra một dòng d.â m th.ủ y dính đầy vào tay hắn. Tuyết Lạc cũng nhận thấy khoải cảm trong cơ thể mình, cô vô cùng ngại ngùng muốn hắn dừng lại.

Thiệu Phong thấy bên trong trơn hơn vừa này rút ngón tay ra, theo đó một dòng nước cũng chảy. Thấy vậy khuôn mặt hắn sầm lại, đôi mắt nhìn huy.ệt nhỏ đang không ngừng chảy nước.

“Không…không được nhìn…ưʍ.”

“Bôi thuốc thôi mà em cũng hứng tình à?”

“Không có…tại anh hết.”

“Anh giúp em mà sao lại tại anh? Không phải em ham muốn sao?”

Thiệu Phong cúi xuống hôn cô, tay thì cởi khóa quần mình.

“Anh đã hứa là chỉ bôi thuốc thôi.”

“Lần này sẽ nhẹ nhàng không làm đau em.”

Hắn luồn ra sau cởi váy rồi lại dừng ở cặp mông căng tròn kia. Tuyết Lạc không biết mình bị gì nữa, cô chỉ biết rằng mình muốn được cảm giác cưng chiều cảm giác thoả mãn nên cứ để hắn làm càn trên người mình.

Cô ôm chặt cổ chồng mình, ưỡn ng.ực lên để cho hắn m.út m.át như em bé. Thiệu Phong ngậm lấy nụ hoa đỏ thắm, tay kia ở bên ngực không ngừng xoa bóp.

“Ưm…a.”

“Trên người em chỗ nào cũng ngọt.”

Cả hai đang quấn lấy nhau, bên dưới đã cô đã ướt đẫm một mảng giường. Trong đầu giờ chỉ có người đàn ông phía trước và du͙© vọиɠ. Hắn cởi sẵn quần chuẩn bị được thỏa mãn thì ở ngoài lại có tiếng đập cửa.

“Lục Thiếu, Lục Thiếu à.”

“Có người gọi anh kìa.”

“Không quan tâm, bây giờ anh chỉ muốn ăn em.”

“Không được, lỡ có việc gì quan trọng thì sao mau ra đi”

Thấy Tuyết Lạc nhất quyết không cho mình vào bên trong, hắn lại phải ra mở cửa. Nếu không có việc gì quan trọng hắn nhất định sẽ gi.ết tên dám phá hỏng chuyện tốt của mình.

“Co.n mẹ nó, chuyện gì?”

“Thưa ngài, có người phía dưới muốn gặp.”