Chương 8

Đó là một phòng tra tấn khổng lồ, bên trong bày đầy các dụng cụ tra tấn, trên một số dụng cụ tra tấn, đều treo những thi thể tươi mới, bọn họ đều là những người chơi đã thoát ra khỏi nhà giam trước tôi.

Người đàn ông có vết sẹo đầu tiên trốn thoát bị đóng đinh trên thập tự giá cao bằng một người, tay chân bị đóng mười mấy chiếc đinh dài. Máu tươi từ miệng vết thương không ngừng chảy ta, đọng lại trong rãnh dưới chân hắn, rồi chảy xuống đĩa ở trung tâm phòng tra tấn.

Máu chảy ra cũng được các rãnh dưới chân của mỗi người đưa vào đĩa.

Rất giống một nghi lễ hiến tế của một giáo phái nào đó.

Khác với những người chơi khác đã chết hóa thành xác khô, gã đàn ông có vết sẹo trên mặt vẫn còn sống.

Sắc mặt gã ta tái nhợt, không còn chút máu sắc, môi hơi run rẩy, có thể thấy được rất đau đớn.

Lúc bắt gặp ánh mắt của tôi, hai mắt vô hồn của gã hơi mở to, cố gắng hết sức từ cổ họng tuôn ra một câu:

"Xin hãy... gϊếŧ tôi."

Máu của gã ta dần dần bị rút cạn, hình phạt tra tấn kéo dài dằng dặc khiến gã ta hoàn toàn mất đi ý chí muốn sống.

Đối diện với gã là một cô bé tóc đuôi ngựa, là Lâm Nguyệt.

Lâm Nguyệt không bị trói vào dụng cụ tra tấn, nhưng vẻ mặt chết lặng, ống tay áo bên trái trống rỗng thả lỏng bên hông.

Cô bé đã mất đi một cánh tay.

Lúc này, cô nàng thỏ xuất hiện ở trước mặt tôi, nhưng đó không phải là cơ thể thật của nó, mà là hình ảnh ba chiều.

Bởi vì tôi nhận thấy những người chơi thành công thoát khỏi l*иg giam sau tôi, trước mặt mỗi người đều có một cô nàng thỏ giống hệt nhau như đúc.

Cô nàng thỏ trước mặt tôi mở miệng, âm thanh máy móc lạnh như băng bắt đầu thông báo nội dung trò chơi thứ hai.

"Chúc mừng người chơi Đỗ Tình thành công vượt qua vòng đầu tiên của trò chơi.”

"Như bạn thấy trước mặt, nơi này là phòng giam trung tâm của nhà tù đảo, nơi tất cả những người phạm phải trọng tội đều phải chịu hình phạt ở đây.”

"Nhưng đồng thời, đây cũng là lối thoát duy nhất ra khỏi nhà tù."

Cô nàng thỏ giơ tay về phía bức tường đối diện với tôi, một cánh cửa sắt hình bán nguyệt cao hai người từ từ xuất hiện, nhấp nháy hai lần rồi biến mất ngay lập tức.

Đây có lẽ là cửa chính của nhà tù.

Cô nàng thỏ tiếp tục nói: "Cánh cửa nhà tù không có ổ khóa, cũng không có chìa khóa, muốn mở cửa, cần phải ngâm mình trong máu của tù nhân, sau đó in thân mình khắc lên cửa.”