Chương 9

"Hiện tại tất cả giám ngục đều biến mất, tù nhân nhận được tin tức, thi thể của trưởng giám ngục bị chia thành nhiều mảnh, giấu ở những góc của nhà tù. Để ghép lại cơ thể hoàn chỉnh của trưởng giám nhục, cần phải chia tù nhân thành đội hai người, tiến hành trò chơi 1v1.”

"Người chiến thắng có thể lấy một bộ phận cơ thể của trưởng ngục giam, người thua cuộc thì phải lên máy tra tấn, vắt kiệt máu của mình, trở thành "chìa khóa" thứ hai để mở cửa.”

"Khi tất cả các trò chơi của các đội kết thúc, những người chiến thắng sẽ ghép lại cơ thể hoàn chỉnh của trưởng giám ngục, sau đó có thể sử dụng máu của những người thua cuộc để mở cửa và trốn thoát khỏi nhà tù."

Một người đàn ông đang đứng không xa bên phải tôi tiến đến, hắn là đối thủ trò chơi mà cô nàng thỏ phân công cho tôi.

Người đàn ông có thân hình cao lớn vạm vỡ, nhưng khí chất không hề thô lỗ, ngược lại còn rất hào hoa phong nhã.

Dù là đối thủ, nhưng ánh mắt nhìn tôi lại vô cùng dịu dàng.

Hắn đưa tay về phía tôi, thân thiện nói: "Xin chào, tôi tên là Hứa Hạc, là một bác sĩ phẫu thuật."

Tôi không thèm để ý đến hắn, quay sang hỏi cô nàng thỏ: "Nội dung trò chơi là gì?"

Cô nàng thỏ huy động một tấm màn hình ảo, hàng chục ô vuông màu xanh xuất hiện trước mặt, trong đó có vài ô đã bị mờ đi.

Nó nói: "Mỗi nhóm người chơi sẽ tham gia một trò chơi khác nhau, hai người có thể chọn ngẫu nhiên một trò chơi."

Hứa Hạc lịch sự nói: "Để cô gái chọn đi."

Chẳng có gì để lựa chọn cả, bất kể là trò chơi gì, tôi cũng nhất định phải thắng.

Tôi tùy ý nhấp vào một ô vuông màu xanh, nó lập tức phóng to ra trước mắt tôi, dòng chữ màu đỏ thẫm hiện ra trên đó, là nội dung trò chơi thứ hai.

[Địa điểm trò chơi: Khu vực nhà tù đơn lẻ.]

Nhiệm vụ của người chơi Đỗ Tình: Giữ nguyên thân phận tù nhân, trong vòng hai giờ, tìm và ghép lại bàn tay trái hoàn chỉnh của trưởng giám ngục.

Nhiệm vụ của người chơi Hứa Hạc: Chuyển đổi thân phận thành linh hồn của trưởng giám ngục, bắt Đỗ Tình.

Tiêu chuẩn phán định trò chơi: Trong vòng hai giờ, nếu người chơi Đỗ Tình thành công ghép lại bàn tay trái của trưởng giám ngục, sẽ được coi là thắng trò chơi.

Nếu hết giờ mà không tìm được mục tiêu trò chơi, hoặc trong thời gian chơi bị người chơi Hứa Hạc bắt được, sẽ được coi là người chơi Hứa Hạc thắng trò chơi.]

Sau khi ghi nhớ quy tắc trò chơi, một luồng ánh sáng trắng xuất hiện trước mặt.

Dựa theo chỉ dẫn của cô nàng thỏ, tôi và Hứa Hạc cùng nhau bước lên ánh sáng trắng, trước mặt lại là con đường màu trắng quen thuộc.

Bước qua con đường này, đồng nghĩa với việc trò chơi thứ hai chính thức bắt đầu.