Chương 30: Uy Hϊếp

"Ngươi còn có tâm tư uống rượu mua vui!" Thượng Quan Uyển Nhi cảnh tỉnh, nàng chưa từng đối với người nào nghiêm khắc, lửa giận trong mắt nàng như là lửa rừng, cháy mạnh vô cùng.

Thái Bình thực ủy khuất, vô duyên vô cớ có một người nào đó gọi tới nổi giận quát nạt, người này vẫn là Thượng Quan Uyển Nhi! Nàng sao là uống rượu mua vui rõ ràng là mượn rượu tiêu sầu!

"Thượng Quan Uyển Nhi chú ý lời nói của ngươi!" Thái Bình hạ giọng, Thượng Quan Uyển Nhi hiển nhiên là bị sự tình gì kí©h thí©ɧ. Thái Bình rất ngạc nhiên, cử chỉ luôn khéo léo, làm việc chu toàn như nàng lại bị chuyện gì kí©h thí©ɧ lợi hại như thế.

"Thái Bình, ngươi rốt cuộc là như thế nào !" Thượng Quan Uyển Nhi nắm chặt tay, nàng thật muốn đối với người đối diện vung một quyền! Người này thật không thông suốt! Nhưng lại nghĩ Thái Bình cũng có huấn luyện qua, nàng mới từ bỏ suy nghĩ này.

" Này, lời này ta hỏi ngươi mới đúng ! ngươi có biết kéo ta ra khỏi cung yến thực không lễ phép a!" Thái Bình không khỏi buồn cười. Thượng Quan Uyển Nhi giống như là đứa nhỏ được xem là bảo bối, lại rất thích cố tình gây sự với nàng.

Thượng Quan Uyển Nhi nghẹn lời, Thái Bình lúc này còn có tâm tư cùng nàng nói giỡn. nàng còn có thể mở miệng cười! Nàng rốt cuộc có biết hay không Nghĩa Dương sắp lập gia đình rồi!

"Thượng Quan Uyển Nhi, nếu bị mẫu hậu nhìn thấy ngươi như thế này, mẫu hậu nhất định sẽ không thích ngươi ! hừ!" Thái Bình tức giận, Thượng Quan Uyển Nhi dựa vào cái gì nhìn nàng đầy hận thiết!

Thượng Quan Uyển Nhi cũng không muốn trông như thế này, nàng làm sao còn chú ý đến cử chỉ hành vi! nàng sắp điên mất rồi! Nàng không thể trơ mắt nhìn Nghĩa Dương lập gia đình!

"Nàng phải lập gia đình rồi, ngươi có biết không ?" Thượng Quan Uyển Nhi suy sụp ngã vào tường, Thái Bình nhanh tay lẹ mắt đỡ nàng, mới quản được Uyển Nhi không té ngã.

Chính là cái dạng này trong mắt mọi người xung quanh. chính là tư thế đang ôm nhau. Rốt cuộc vì thời tiết lạnh quá rồi, hay bởi vì tâm tư có chút lạnh ? Võ Chiếu nhăn lông mày chặt hơn.

"Thượng Quan Uyển Nhi muốn nói gì thì nói ra hết ! Ta không có thông thái như ngươi, không thể từ một mà suy ra ba!" Tính tình tốt của Thái Bình cũng có hạn, hôm nay Thượng Quan Uyển Nhi là cố tình gây sự!

"Đúng vậy Nghĩa Dương là Nghĩa Dương, là Nghĩa Dương phải lập gia đình rồi, ngươi hiểu chưa? Ngươi biết rõ người mà ta và ngươi đều quen biết chỉ có Nghĩa Dương, Thái Bình công chúa, Nghĩa Dương hiện giờ phải lập gia đình rồi, ngươi không tỏ vẻ gì sao !" Một giọt nước mắt từ đôi mắt Thượng Quan Uyển Nhi chảy xuống, Trong mắt đã chất chứa quá nhiều nước mắt, không thể không chảy ra!

"Thượng Quan Uyển Nhi ngươi gạt ta, Nghĩa Dương làm sao gả cho người đây?" Nghĩa Dương làm sao gả cho người ta đây, Thái Bình không thể nghĩ ra, ba ngày trước Nghĩa Dương còn êm đẹp ngồi trên lưng ngựa bị nàng ôm vào lòng, làm sao nói lập gia đình đã lập gia đình được ? Nàng vừa mới nếm môi Nghĩa Dương...

"Tại sao Ta phải lừa ngươi ! Ngươi không cần giả ngốc, ngươi không biết sao ? Thánh chỉ tứ hôn ngươi lại không biết!" Thượng Quan Uyển Nhi giận dữ, hiện tại lại bình tĩnh hơn.

Thái Bình có chút hốt hoảng, vừa rồi mới thấy sắc mặt lục ca cười rạng rỡ, tựa hồ hắn cũng đang nói cái gì lập gia đình, cảm thấy đau xót, sâu kín hỏi lại:" Uyển Nhi không phải cũng vừa mới biết ? mới đến chất vấn ta sao ? Ta vì cái gì cũng phải biết ?"

Hợp ba câu hỏi, Thái Bình không biết là hỏi chính mình hay hỏi Thượng Quan Uyển Nhi.

"Ngày nào ?"

"Hôm nay"

Loảng xoảng, loảng xoảng, ai làm rơi đồ xuống đất, phát ra hồi âm vang dội.

"Thoạt nhìn ngươi không phải thờ ơ như vậy! Thái Bình, ta khuyên ngươi một câu, ta nói cho ngươi biết rồi rốt cuộc nên làm thế nào ngươi tự giải quyết cho tốt!" Thượng Quan Uyển Nhi làm sao ở nơi này cùng Thái Bình hao phí thời gian vô ích. Nghĩa Dương liền phải xuất giá rồi, mà đối với người muốn cùng Nghĩa Dương kết hôn nàng hoàn toàn không biết gì cả?

Không, mặc kệ người kia là ai, Nghĩa Dương đều sẽ không thích. Nàng nhanh chân đến xem Nghĩa Dương, nàng phải dùng đến một chút cố gắng cuối cùng!

"Chính là, ngươi tại sao muốn nói cho ta biết chứ?" Thái Bình lẩm bẩm, không ai có thể giải đáp nàng, Thượng Quan Uyển Nhi đã đi rất xa.

oOo

Võ Chiếu không biết là nên có tư vị gì, mắt nàng thấy Uyển Nhi vừa rõ ràng phát tiết, nàng thực không thích Uyển Nhi vì ai bôn ba như vậy. Nghĩa Dương, Nghĩa Dương là nữ nhi của Tiêu Thục Phi.

Nàng sao lại không biết tin tức Nghĩa Dương phải ra khỏi đó, tứ hôn ? Ai ban cho ? ban cho ai?

Võ Chiếu hiện tại lo lắng hơn Thái Bình, sớm nhìn ra Thái Bình có chút không bình thường, chẳng lẽ nàng từng nói qua với nàng là không có khả năng ở cùng một chổ với người đó. người này chính là Nghĩa Dương? Có người muốn chia rẽ các nàng sao?

Nếu có thể, Võ Chiếu không nghĩ Thái Bình thích Nghĩa Dương.

Võ Chiếu đi qua nhặt ngọc bột Thái Bình đánh rơi, mình vừa mới ban cho nàng, thấy nàng để trong lòng bàn tay ngắm nghía rất thích thú. Nhưng bây giờ quên nhặt lên sao? Thật sự con gái lớn không dùng được. Thái Bình của nàng cũng đã lớn. Ai lại muốn gây ra chuyện ồn ào mới tốt, xem ra là có người cố ý mưu hoa. Trong mắt Võ Chiếu hiện lên sắc mặt thái tử.

Hiền Nhi, nếu thật chính ngươi hại Thái Bình, ta tuyệt đối không tha thứ cho ngươi !

Võ Chiếu lo lắng cho Thái Bình, cũng lo lắng cho Thượng Quan Uyển Nhi. Trong âm mưu này người bị tổn thương nhất chẳng phải là Nghĩa Dương sao ? Nghĩa Dương cùng Tuyên Thành, trước đây Nghĩa Dương đâu có thích nàng. Võ Chiếu thản nhiên cười, nương cơ hội này đi ra ngoài cũng tốt, hơn là cả đời chờ chết già trong cung. Đối với các nàng , Võ Chiếu vô năng vô lực. nàng tuyệt không thể nhìn thấy các nàng ở bên cạnh người khác!

oOo

Khi Thượng Quan Uyển Nhi đến, Nghĩa Dương đã vào động phòng, nàng không phải Nghĩa Dương, nên nàng không biết tâm tình Nghĩa Dương bây giờ như thế nào. Nghĩa Dương vẫn không thể nào thoát được Đại Minh cung này, chính là từ chổ cung điện này được mang đến chổ khác. Nơi này không khí sạch sẽ, viện rộng rãi hơn. Vừa mới nghĩ đến Nghĩa Dương cùng Tuyên Thành phải cả đời ở cùng với thượng dực quân vệ sĩ Quyền Nghị và Vương Úc. Thượng Quan Uyển Nhi liền đau lòng.

Thượng Quan Uyển Nhi không có cách nào, ván đã đóng thuyền, nàng cùng Nghĩa Dương nhìn nhau không nói gì, chờ nước mắt khô hết mới đi ra. Đây là nước mắt nàng vì Nghĩa Dương khóc,nàng biết Nghĩa Dương sẽ không rơi lệ, giữ ở trong lòng nhất định là sẽ khó chịu.

"Các ngươi, người nào là Thượng dực quân vệ sĩ Quyền Nghị cùng Vương Úc?" Thượng Quan Uyển Nhi lạnh lùng hỏi, Đúng vậy nàng sẽ không thừa nhận hạng người cỏ rác này là phò mã của Nghĩa Dương cùng Tuyên Thành! Cả đời sẽ không thừa nhận!

"Thượng Quan đại nhân là tại hạ!" Hai cái người tổ tông tám đời phúc khí, người trước người sau bước đến chổ Thượng Quan Uyển Nhi, bọn họ còn chưa từ nô tài biến chuyển thành thân phận phò mã. Có lẽ cả đời cũng không cần chuyển biến.

"Hai người nghe rõ, không cho phép đυ.ng vào các nàng!" Thượng Quan Uyển Nhi lời nói lạnh nhạt, mùa đông ở đây nếu trái tim không tốt chỉ cần liếc mắt cũng đủ đông cứng đến chết.

"Chiếu thư của Thiên Hậu chính là toàn bộ để ta phác thảo! cẩn thận cái đầu của các ngươi!" xích͙ ɭõa trắng trợn uy hϊếp. toàn bộ uy lực của Thượng Quan Uyển Nhi đều khai hỏa.

Rốt cuộc ánh mắt Thượng Quan Uyển Nhi đỏ rực đi ra, Thiên Hậu nếu người không thích Nghĩa Dương cũng được đi, người muốn chỉ hôn Nghĩa Dương cho gia đình khá hơn cũng không sao, tại sao muốn đem Nghĩa Dương gả cho nam nhân như vậy! Lòng của nàng không ngăn được đau đớn, nàng đã quên người có thể hạ chiếu thư còn có một người, nàng đã quên người kia vẫn có thể hạ chiếu thư. Ba năm nàng đi theo Thiên Hậu định ra rất nhiều chiếu thư, nhiều đến nỗi ai cũng nghĩ tất cả chiếu thư đều do Thiên Hậu định ra

Thái Bình rốt cuộc đợi Thượng Quan Uyển Nhi đi ra, liền túm lại Thượng Quan Uyển Nhi:" Nàng thế nào?"

"Ngươi tự vào mà xem" Thượng Quan Uyển Nhi ý cười dạt dào. nàng rất muốn kích động Thái Bình một chút, nàng thực sự muốn xem Thái Bình bị kích động sẽ như thế nào. Nghĩa Dương đã như thế, không thể thay đổi, ngoài ra còn có rất nhiều chuyện không hay!

"Thái Bình, ngươi có biết nữ nhân đẹp nhất là khi nào không ?" người nhất định không biết rồi, Ngươi nhất định không biết đâu" Thượng Quan Uyển Nhi yêu nghiệt hướng Thái Bình mỉn cười, e rằng khiến thiên hạ đại loạn

"Được rồi, ngươi không cần rối rắm, ta nói cho ngươi biết a. Chính là đêm nay, chính là đêm nữ nhân động phòng hoa chúc. Không có cái gì có thể hơn một nữ nhân mặc giá y đại hồng, chờ phu quân để sủng ái hạnh phúc"

Thái Bình sắc mặt càng lúc càng trắng bệt, Thượng Quan Uyển Nhi rốt cuộc vừa lòng nở nụ cười. Kế tiếp liền nhìn xem Thái Bình, Nghĩa Dương , ta giúp ngươi chỉ đến đây thôi, những cái khác ta sẽ tra rõ ràng !

oOo

Võ Chiếu lại không muốn nhìn nữa rồi, Tâm tư của nàng đều đặt ở trên người Uyển Nhi.

"Thiên Hậu đang nhìn gì thế, nô tỳ mở mắt cũng không thấy rõ" Nguyện Nương mắt thấy sắc mặt Thiên Hậu thay đổi liên tục, nàng có chút bận tâm.

"Không có gì, ngươi ở nơi này canh Thái Bình, nàng từ đây đi đến nơi nào liền phải đi theo, đừng cho nàng gặp chuyện, ta đi về trước"

oOo

Thân mình Thái Bình lung lay hai cái, miễng cưỡng chống đỡ, mùi rượu tràn đầy trong phòng làm người ta muốn buồn nôn, nàng nghe qua liền phiền lòng.

"Thái Bình công chúa" thấy không rõ lắm hình như có rất nhiều người đều hướng nàng quỳ xuống.

Thái Bình rối rắm nhìn trong đám người...không một người nào, không có người nào xứng đôi với Nghĩa Dương, không có ai, không có một kẻ nào! ai cũng không xứng ! nàng muốn hỏi một chút là ai. Nhưng lại không biết tên người kia, lại không muốn lấy tên Nghĩa Dương đặt cùng một chổ với người kia

"Là ai ? Đi ra cho ta!" Quả nhiên có hai bộ dạng tầm thường đứng dậy. Đoán chừng vừa mới bị Thượng Quan Uyển Nhi giáo huấn xong, hai người đều có giác ngộ rất lớn

"Không cho phép đυ.ng vào cách nàng, không cho phép đến gần gian phòng của các nàng, nếu để cho ta biết tin có người dám khi phụ các nàng, chính là tội lớn liên lụy cửu tộc!

Trong mắt Thái Bình phát đau, nàng không biết vì cái gì lại tức giận, nếu có kiếm bên người, nàng sẽ không chút suy nghĩ gϊếŧ chết bọn kia ! một thân hỉ bào đại hồng làm đau mắt Thái Bình, khó chịu chua xót.

Nghĩa Dương, ta không cho phép nàng gả cho nam nhân này ! ta chán ghét bọn họ ! không phải đúng không, rốt cuộc là ai, rốt cuộc là ai ! ta hận ai nhiễu sự! không phải đã nói rồi sao? làʍ t̠ìиɦ nhân của Lý Lệnh Nguyệt ta sẽ không úy khuất nàng, vì cái gì chớp mắt đã lập gia đình ? thật sự là rất đáng ghét rất đáng ghét !!!!