"Chúng ta ra ngoài xem tuyết đi!" Sau một lúc im lặng Tăng Khả Ny cuối cùng cũng lên tiếng. Lời vừa xong nàng đã buông tay Lưu Lệnh Tư, bước tới gần cửa sổ lấy áo khoác đang treo của em đến gần cẩn thận khoác vào cho em.
Quấn em ấm áp xong, Tăng Khả Ny dự tính kéo tay Lưu Lệnh Tư lại không ngờ em một chút cũng không động, dùng hai mắt hồng hồng nhìn nàng, cắn nhẹ môi dưới, cuối cùng dưới ánh mắt nghi hoặc của Tăng Khả Ny mới nhỏ giọng nói.
"Chị còn chưa có mặc áo khoác."Tăng Khả Ny nghe em nói không nhịn được bật cười rồi lại nhận về một ánh nhìn cảnh cáo từ đôi mắt hồng hồng của khủng long nhỏ.
Nàng thầm nghĩ khủng long nhỏ của nàng thật sự rất khả ái.
"Vậy cùng chị qua bên kia lấy áo khoác đi." Tăng Khả Ny miệng hỏi lại nhưng tay đã kéo cửa phòng tập đi qua phòng bên kia. Mặc vào áo khoác lông nhung, kéo nón lên đội, nàng nắm lấy tay Lưu Lệnh Tư, mười ngón đan xen dắt em ra ngoài.
Cùng đi trên mặt tuyết, dọc theo đường đi Lưu Lệnh Tư không nói lời nào, Tăng Khả Ny đi trước em, lâu lâu lại quay nhìn dấu chân hai nàng lưu lại trên tuyết.
"Giác Tỉnh Phương Đông, cùng nhau tỏa sáng!" Tăng Khả Ny đột nhiên hô to, Lưu Lệnh Tư ở phía sau nàng hiển nhiên bị dọa rồi, thân mình hơi run lên một chút .
"Chúng ta không phải đã cùng hứa sẽ cùng nhau tỏa sáng sao?"Tăng Khả Ny quay đầu nhìn em, Lưu Lệnh Tư ngơ ngác nhìn nàng, cố kiềm nước mắt.
"Không có em, mặc kệ chị thành công cỡ nào thì điều chị mong muốn nhất vẫn là có thể cùng em đứng ở đỉnh cao." "Em chính là mong muốn Tăng Khả chị đây tỏa sáng." Trầm mặc rất lâu, cuối cùng Lưu Lệnh Tư nghẹn ngào bày tỏ . Em hơi ngẩng đầu, ánh mắt vẫn hồng hồng kiên định nhìn về phía Tăng Khả Ny.
"Tăng Khả Ny chị có từng suy nghĩ, bởi vì chúng ta giống nhau, đều hướng đến cùng một mục tiêu cho nên chị mới thích em không? Nhưng thật ra chị không cần em, chị có thể tự mình tỏa sáng, còn là rất rất sáng."Đối diện với ánh mắt của Lưu Lệnh Tư, Tăng Khả Ny không hề lui bước. Nàng bỏ lỡ một lần, sẽ không lại lỡ mất lần thứ hai.
"Chị cũng đã từng nghĩ qua, liệu có phải vì mục tiêu của hai ta giống nhau nên chị lầm tưởng này là một mối quan hệ yêu đương hay không nhưng hai năm qua đi, hơn ai hết chị hiểu rõ lòng mình, tình cảm này không phải thói quen, không phải ai cũng có thể ở cạnh chị. Chị chính là muốn cùng em sánh vai tỏa sáng." "Chỉ có thể là em, ai cũng đều không được." Tăng Khả Ny sau khi nói xong liền đột nhiên nở nụ cười.
"Chúng ta lại ấn xuống hai dấu chân đi!" Nàng nói xong liền hướng mặt đất giẫm một cái, một dấu chân size 38 lập tức xuất hiện trên nền tuyết, Lưu Lệnh Tư im lặng bước lên trước mấy bước, thật cẩn thận tựa như năm ấy, ở bên cạnh giẫm xuống lưu lại dấu chân size giày nam 41.
"Giác Tỉnh Phương Đông, cùng nhau tỏa sáng!" Tăng Khả Ny nhìn Lưu Lệnh Tư, nói thầm trong miệng, Lưu Lệnh Tư trầm mặc tiến về phía nàng, cuối cùng ôm chầm lấy Tăng Khả Ny.
Vài năm sau này, ở buổi trao giải điện ảnh cuối năm Tăng Khả Ny được xướng tên ở hạng mục Nữ diễn viên xuất sắc nhất. Trước mặt hàng vạn người xem nàng không ngần ngại ôm hôn Lưu Lệnh Tư, nghệ sĩ biểu diễn trong đêm trao giải.
Bởi vì biết tuy chị là đối thủ của em, nhưng em vẫn không chút do dự đẩy chị tiến về phía trước nên chị luôn tận lực làm việc.
Bởi vì là em, cho nên sau này chị mới biết được, mảnh ghép phù hợp nhất có thể tỏa sáng bên cạnh Tăng Khả Ny là Lưu Lệnh Tư, cũng chỉ có thể là Lưu Lệnh Tư mà thôi.
-----------------------------------------------------------------------------------------------
Đọc đến hết truyện lại thấy nghẹn ngào, cố gắng làm cho xong trước đêm mai. Dù cơ hội rất mong manh nhưng mình thật tâm hy vọng 2 người có thể cùng nhau tỏa sáng.
Giác Tỉnh Phương Đông, cùng nhau tỏa sáng!