Đồng chí Jessica là một tiến sĩ không hơn không kém. Điều an ủi duy nhất là Jessica năm đó rất chi là xuất chúng, vượt lớp rất chi là thường xuyên cho nên đến nay khi đã trở thành tiến sĩ cũng mới chỉ có hai mươi tư tuổi, hoa xuân khoe sắc.
Đáng tiếc, TIẾN SĨ trong thời đại này CHẲNG CÓ chút TRỌNG LƯỢNG nào !
Không biết tên quỷ vô đạo đức nào nói ra hả? Jessica nguyền rủa người này một vạn lần, mọi chuyện xoay quanh đường tình duyên của cô sau khi cô thi lên làm tiến sĩ, đến cả mẹ cũng bắt đầu khinh bỉ cô : “Con nói xem con đọc nhiều sách đến như thế mà làm gì? Con gái thì phải kết hôn mới là điều đúng đắn !”
Ai ya, đồng chí Jessica Jung thật đau lòng.
JESSICA JUNG KHÔNG CÓ BẠN TRAI !!!
Ngoại hình Jessica xấu ư? Không, không, hoàn toàn ngược lại. Nhưng vì sao đến bây giờ ngay cả mối tình đầu cô còn không có ?
Chuyên này nói ra rất dài. Jessica Jung khi còn bé khá là nhỏ nhắn dễ thương, bọn con trai thích cô bé nhiều như nước biển, thậm chí lúc học tiểu học còn có hai bạn nhỏ đánh nhau vì cô. Hai đứa trẻ đánh nhau thật ra cũng chẳng làm bị thương gì nặng, vấn đề cuối cùng là khi thầy giáo phê bình sự kiện bạo lực học đường này lại giáo dục ngòi nổ của sự việc, cũng chính là đồng chí Jessica, một trận nghiêm khắc. Từ đó Jessica cảm thấy cái thứ tình yêu này đúng là hại người, vì thế nên Jessica một đường thẳng tiến từ tiểu học đến trung học, đại học, thạc sĩ ,tiến sĩ. Nói theo cách nói của tác giả chính là : đã không còn là con gái bình thường nữa rồi ! Nè, Jessica không thích đâu nha, cô chẳng cảm thấy tình yêu có gì thú vị cả. “Tốt nhất là chờ đến khi thật hiểu nhau rồi nói tiếp. Hợp thì kết hôn, không hợp thì nói bye bye trong hòa bình, thật tốt biết mấy…”
Tiffany nghe xong, xoay người xem thường :
- Jessica , sao cậu lại tầm thường đến thế chứ ! Cậu có tế bào tình yêu không, có tế bào lãng mạn không hả?
- Tế bào lãng mạn có làm ra cơm ăn được đâu. Cậu muốn ăn hoa hồng hay ăn bánh bao hả? - Jessica đáp lại không cần suy nghĩ.
Tiffany rơi lệ,trong đầu lẩm nhẩm một vạn lần: “Không nghe thấy bánh bao,…không nghe thấy bánh bao…sau đó dứt khoát tiến đến hôn nhân duy mỹ cùng một người “chồng đẹp chai” với H xúc động lòng người.”
Jessica “xí” một tiếng, nói : “H có thể làm ra cơm ăn chắc, ngây thơ !”
Vậy mà một nhân vật như Jessica đó lại kết hôn ngay vào ngày quốc khánh một năm sau.
“JESSICA JUNG và KWON YURI
.
.
Khi biết tin Jessica kết hôn, mọi người đều tỏ vẻ kinh ngạc, còn lúc biết đối tượng kết hôn của Jessica chính là KWON YURI , người người lên cơn bạo động như sắp có thêm một cơn bão Haiyan thứ 2 luôn.
KWON YURI là tổng giám đốc của một tập đoàn lớn, tuổi trẻ anh tuấn lại còn giàu có nữa chứ ! Vì sao ai cũng biết KWON YURI là thần thánh phương nào ? Seoul bọn họ tuy rằng là thủ đô phát triển nhưng chú trọng vào văn hóa, du lịch chứ không phải công nghiệp cho nên cũng có khá ít tập đoàn kinh tế lớn, mà Kwon thị lại là một trong số đó. Cái báo gì hay tạp chí gì gì đó có cái gì mà mười người nắm giữ nền kinh tế ấy, tên và ảnh của KWON YURI chỉ cần xuất hiện thôi là đương nhiên sẽ chiếm luôn trang nhất. Vậy mà, bây giờ KWON YURI kết hôn, mà đối tượng kết hôn lại là Jessica !!!
Đám người Tiffany , HyoYeon không bình tĩnh nổi ,hết người này đến người khác gọi điện tới bức cung. Jessica mỏi miệng trả lời: “ Đã nói rồi còn gì, Hợp nhau thì lấy thôi” Hợp cái P á
! (*): môngTiffany dở khóc dở cười nói: “ Rốt cuộc sao lại thế này hả? Cậu… làm thế nào mà cưa đổ được KWON YURI thế? Đừng có ki bo thế, nói ra cho bọn tớ học hỏi kinh nghiệm tí”
Jessica chưa kịp nói gì vì đang có người gọi cô “… Sica , treo áo khoác lên hộ Yul!” Giọng nói trầm thấp đánh gục từng người từng người một…Đám nghe máy không có được câu trả lời nhưng sự thật chính là như Jessica nói, hợp thì lấy nhau thôi.
Mối duyên phận trời cho cụ thể bắt đầu vào một lần khi mẹ của Kwon Yuri đang cùng mấy vị phu nhân nhà giàu đi shopping, một cô tiểu thư được nuông chiều không biết điều tranh giành một cái áo khoác nam với bà làm bà tức giận đến mức tái phát bệnh tim
. (không biết có phải định đi mua tặng Yul đen không nhỉ???) Đúng lúc đó, đồng chí Jessica, người đang muốn đi làm một bữa ăn “nâng cao chất lượng” cho qua ngày cuối tuần nhàm chán không đàn ông
(ý là ăn món gì gì đó ngon ngon đắt đắt), đi ngang qua rồi rất chi là tình-cờ bắt gặp, sau đó lao đến cấp cứu.
Với một bác sĩ ngoại khoa danh tiếng lẫy lừng, cứu người trong trường hợp ấy đương nhiên chỉ là chút chuyện nhỏ nên bà Kwon lúc ấy đã qua cơn nguy hiểm.
Sau đó, khi bà Kwon nằm viện lại trùng hợp chính là bệnh viện chỗ Jessica làm - cũng là bệnh viện lớn nhất thành phố. Lúc bà nhìn thấy Jessica thì nhận ra ngay lập tức: “Ai ya, cháu chẳng phải là cô bé lần trước đã cứu ta hay sao! Hóa ra đúng là bác sĩ thật.” Nói xong bà quay sang nói với viện trưởng mà cô đang cung kính báo cáo mấy việc: “Ông Lee này, từ sau để cô bé này chăm sóc cho tôi đi.” Vậy là Jessica cứ thế trở thành bác sĩ phó chủ trị cho bà Kwon. Lúc đó , cái người một thân âu phục đắt tiền đang ngồi làm cảnh trên sofa trong phòng bệnh cao cấp mới nhìn thoáng qua người con gái nhỏ bé chuẩn bị nói tiếp kia,
- “…Nhưng bác ơi… cháu ở khoa phẫu thuật thần kinh ạ… ”
Bà Kwon: “…”
Nhưng cho dù như vậy, bà Kwon vẫn nhất quyết chỉ định cô, mà đồng chí Jessica ăn cơm nhà nước nghe lệnh cấp trên đành phải “tuân chỉ”.
Jessica cái gì khác không nói chứ ở cùng người lớn cực kì hợp, chủ yếu là do cô được mẹ vất vả rèn luyện. Thế nên chỗ phòng bệnh cao cấp kia được gọi là “phòng bệnh đầy ắp tiếng cười”.
Có một lần bà Kwon nghe nói bác sĩ Jessica Jung vẫn còn độc thân lập tức ngậm ngùi:
- Aizzz, đứa con bất hiếu kia của bác cũng thế! Mấy đứa trẻ chúng mày ấy à, thật chẳng biết nghĩ sao mà không đứa nào chịu kết hôn.. đúng là làm mấy người già chúng ta tức chết mất !
- …Thế a., bằng không cháu với cậu ấy thành một đôi luôn cũng được !
Bà Kwon thực sự rất thích Jessica, đương nhiên ngoài việc vừa lòng với tính cách và ngoại hình cô ra thì còn hài lòng cả với bằng cấp và gia đình cơ bản của cô nữa.
Đang lúc bà Kwon định vỗ tay đồng ý thì cửa phòng bệnh cao cấp vang lên 3 tiếng gõ đều đều…mở cửa đúng là Kwon tổng- “đứa con bất hiếu” mà bà nói - một thân âu phục chỉnh tề, khí chất cao quý, đẹp đẽ bước vào. Quả nhiên là tinh anh đời sau được gia đình quý tộc bồi dưỡng.
Ấn tượng đầu tiên của Jessica với người này là : đẹp đến mê người (cô đã quên mất ngày trước mình được bà Kwon chấm thì người này đang an vị trên sofa, lại còn liếc nhìn cô nữa)
Ấn tượng thứ hai của đồng chí Jessica về KWON YURI chính là : kẻ có tiền đấy. (gato là lúc nào cũng được ăn đồ ở nhà hàng cao cấp mà cô chưa từng được tới! Mỗi lần cho tiền boa đều nhiều đến mức khiến cô đau lòng)
Ấn tượng thứ ba của đồng chí Jessica đối với KWON YURI là : tiêu chuẩn của loại người này cao như vậy…sao mà nhìn trúng mình được chứ?
Đương nhiên Jessica cũng lập tức tỉnh ngộ, mình cũng rất xuất sắc mà. Ngay lúc đó Jessica soi gương, nhìn trái nhìn phải, bạn xem, khuôn mặt này là mặt trái xoan chuẩn, làn da trắng trẻo hồng hào, còn cả dáng người nữa chứ, cần cong có cong, cần thẳng có thẳng, rất mê hoặc. Cho nên sau đó Jessica rất mực tự nhiên bắt đầu bắt chuyện với Kwon Yuri.
Mà tại sao Kwon Yuri hôm đó lúc tiễn bác sĩ phó chủ trị của mẹ mình đến cửa lại nói “Tôi đồng ý với đề nghị của cô” cũng chẳng ai hiểu nổi. Thật ra lúc ấy Jessica căn bản không hiều nổi người kia đang nói gì, phải nghĩ mãi mới phản ứng lại được. Cô nàng vốn định nói “Hiểu lầm rồi” kết quả lại nói thành “…Hiểu..” Người nào đó khí thế đúng là quá mạnh…
Cho nên nói tóm lại, “tình yêu” của bọn họ bắt đầu từ đoạn mỹ nữ cứu anh hùng… à là mẹ anh hùng, cũng coi như một câu chuyện tình yêu đáng được ca tụng!