Chương 41: Trường đào tạo Lê Minh

Tất cả các đại ca đều tập hợp lại, cũng vì vậy, lúc này gần như người xem toàn bộ vũ trụ đang theo dõi họ bàn bạc.

Nhìn các đại ca dưới tàng cây và nhìn... cái người trên cây kia.

Rất nhiều người đang ở trong phòng phát sóng trực tiếp của Hòa Ngọc không còn cách nào, vị trí này thực sự là rất tốt, chẳng những từ trên cao nhìn xuống có thể nhìn rõ mọi người mà còn nghe thấy rất rõ.

Hòa Ngọc lẩm bẩm câu gì đó, không ai đang bàn bạc sôi nổi dưới tàng cây nghe thấy, nhưng cậu phát trực tiếp nên mọi người đều nghe được.

Vốn phòng phát sóng trực tiếp đang thảo luận dữ dội, toàn bộ đạn mạc trống không.

Cuộc thảo luận về hợp tác giữa các đại ca dừng lại.

Cuộc thảo luận về năng lực chiến đấu của Hòa Ngọc dừng lại.

Cuộc thảo luận về tuyển thủ lợi hại dừng lại.

Sau một lúc trống không và im lặng quỷ dị, cuối cùng cũng có một vài màn đạn mạc ——

"..."

"... Trong một lúc, tui không biết phải nói gì."

"Có một khả năng… họ đang nói đến ông đó?"

"Tuyển thủ dự thi Hòa Ngọc hành tinh rác, thật không hổ là ông."

"Bọn họ đang nói ông á!!"

"Chỉ với một mình mà đắc tội tất cả đại ca, con mẹ nó cậu còn ở trên đầu họ, nếu có người phát hiện... bọn họ không gϊếŧ cậu cũng hành hạ cậu sống không bằng chết!"

...

Lúc này Coai luôn túc trực phát sóng trực tiếp của Hòa Ngọc.

Nói thật thì với tư cách là một công dân hành tinh chính, dĩ nhiên anh ta sẽ không ủng hộ một tuyển thủ hành tinh rác.

Nhưng...

Phòng phát sóng trực tiếp của Hòa Ngọc có độc!

Lúc nào cũng tỏ ra đơn thuần khiến Coai không khỏi tò mò, muốn xem trên người Hòa Ngọc sẽ còn điều gì xảy ra thêm gì nữa và có thể... sáng tạo ra kỳ tích gì.

Coai luôn cảm thấy Hòa Ngọc khác biệt với người khác, cậu chỉ có tám điểm năng lực chiến đấu, vượt qua hàng triệu người trong tuyển chọn, một kẻ năng lực chiến đấu thấp nhất.

À, cũng là thứ hai đếm ngược của Lam Tinh, gọi là Lăng Bất Thần gì đó?

Nói về Hòa Ngọc, chỉ có tám điểm năng lực chiến đấu, nhưng lúc nào cũng trên bờ vực của cái chết.

Ví dụ như lúc này, dưới tàng cây đều là cao thủ, phân công bất kỳ ai trong đó cũng sẽ làm đội trưởng của một nhóm, đều rất có khả năng lọt vào vòng chung kết, trở thành "đỉnh lưu".

Những cao thủ này đang lên án Hòa Ngọc dưới tàng cây, cậu ngồi trong hốc cây phía trên họ, thản nhiên ăn cá.

Thậm chí, còn không biết người bọn họ nói chính là mình.

—— Ông còn hùa theo cái qq gì, bọn họ đang nói ông đó!

Chỉ là dường như những cao thủ này dự đoán về năng lực chiến đấu của Hòa Ngọc có chút vấn đề.

Coai tâm tư phức tạp nghĩ, nếu như Hòa Ngọc thật sự chết ngay sau khi vòng đấu loại bắt đầu, thế thì show sống còn sẽ kém thú vị hơn rất nhiều.

Một người với năng lực chiến đấu tám điểm nhưng đã thu hút giá trị thù hận của rất nhiều người, chừng nào còn tồn tại cũng đều đáng xem.

Hơn nữa cậu thường xuyên... hành động một cách kỳ lạ.

Không phải chỉ có Coai mới là người đang tâm trạng phức tạp, công dân Liên Bang có người chụp màn hình, làm ra một tấm ảnh ——

Phía trên là Hòa Ngọc hành tinh rác đang thản nhiên ăn cá.

Phía dưới là một đám cao thủ liên bang đang tố cáo cậu. Chú thích: Bị mù.

Không thấy Hòa Ngọc ở trên cây là mù.

Không nhìn ra Hòa Ngọc là người hành tinh rác, năng lực chiến đấu kém, gà vô cùng yếu, cũng mù.

Đây là một lời chế nhạo từ khán giả Liên bang đối với các cao thủ, nhưng mà với người Lam Tinh, đó là một tiếng thở dài nghiêm túc.

Hot search Lam Tinh ——

"Hy vọng Hòa Ngọc có thể vượt qua vòng loại cuộc thi, cho dù chỉ qua một vòng, để có thể vả mặt những người đó thật mạnh!"

"Cầu nguyện cho Hòa Ngọc có thể vượt qua vòng đầu tiên, một vòng thôi cũng được!"

-

Về ý kiến

của khán giả, Vạn Nhân Trảm và những người khác đều không biết gì.

"Đừng nói tới nó, nếu tao mà gặp được nó ở vòng loại cuộc thi..." Vạn Nhân Trảm nghiến răng: "Tao nhất định sẽ xé xác nó ra thành từng mảnh, rửa hận!"

Eugene nghĩ đến dáng vẻ ung dung của cậu, cười nhạo.

—— Gã Vạn Nhân Trảm này, đúng là coi mình là hạng nhất Show sống còn đỉnh lưu chắc?

"Eugene, mày cười gì đó?" Ánh mắt Vạn Nhân Trảm lạnh như băng, nhìn chằm chằm Eugene.

Eugene nhún vai: “Tao có cười cái gì đâu.”

Gã xoay người, xua tay: "Chúng mày tự lập đội đi, tao đi đây."

Nói xong, Eugene sải bước rời đi, nhanh chóng biến mất ở trong không gian gấp khúc.

Vạn Nhân Trảm âm trầm nhìn bóng lưng gã.

Đường Kha: "Nếu anh ta không gia nhập đội chúng ta, làm sao bây giờ?"

Cách Đới cười nhạt: "Vốn cũng không trông cậy anh ta gia nhập, gọi anh ta tới chẳng qua là muốn xem kết quả thi tuyển của anh ta mà thôi."

Những người khác nhìn về phía Vạn Nhân Trảm cùng Cách Đới.

Vạn Nhân Trảm hít một hơi thật sâu: “Eugene rất may mắn, cấp bậc khi thi tuyển đa dạng, chúng ta đang trong giai đoạn đầu của vòng loại, không thể động tới anh ta, cho nên tốt nhất là không nên đi chung với anh ta."

Đánh cũng không đánh lại.

Seattle quấn tóc, nheo mắt lại: "Nhưng có lẽ chúng ta có thể xem anh ta chiến đấu, xem năng lực chiến đấu của anh ta hiện giờ ra sao."

Cách Đới gật đầu.