Chương 6: Người tình bí mật

Trong bữa tiệc, Dịch Lịch lại nhắc đến Đường Di An, lúc này Cố Thù Hợp mới nhớ tới là trong danh sách bạn bè của hắn vẫn còn có một người như vậy.

Trên đường về nhà, tài xế của Cố gia tới đón, hắn hơi say dựa rượu nên dựa vào ghế sau, chậm rãi nhấp vào ảnh đại diện của Đường Di An.

Danh sách bạn bè của Đường Di An cũng không có nhiều người lắm, hầu hết đều là ảnh chụp của cậu ta, khi đi du lịch hoặc là khi huấn luyện.

Mọi chi tiết về cuộc sống của Đường Di An đều được hé lộ trong những bức ảnh này đến bức ảnh khác, tất cả đều là omega trẻ trung xinh đẹp và cuộc sống đại học của cậu ta.

“Cậu chủ Cố.” Người ở hàng ghế đầu lái xe gọi hắn.

“Hả?” Cố Thù Hợp nghe thấy giọng nói thì ngẩng đầu lên, mới phát hiện mình đã tới bãi đậu xe trong nhà.

Nhưng hắn vẫn còn đang vô tình nhìn vào những khoảnh khắc đáng yêu của Đường Di An.

Lần gặp lại Đường Di An là tám tháng trước, ở bệnh viện trực thuộc đại học T, Cố Thù Hợp đến khoa nhi của đại học T lấy thuốc, vốn dĩ để cho dì ở nhà kê đơn thuốc là được, nhưng Cố Thù Hợp lo lắng, chuyện thuốc men quan trọng hắn vẫn nên tự mình đến lấy thì hơn.

Tại sảnh bệnh viện, hắn gặp Đường Di An đang thất thần ngồi trên ghế chờ.

"Đường Di An?"

"Cậu chủ Cố?"

Cả hai đều rất ngạc nhiên khi gặp nhau ở đây.

"Cậu bị bệnh sao?" Cố Thù Hợp trầm giọng hỏi.

Cố Thù Hợp có vóc người rất cao, ngay cả trong đám alpha hắn cũng là người có chiều cao rất nổi bật, lúc hắn cúi đầu nhìn Đường Di An làm cho cậu ta khó tránh khỏi cảm thấy có chút áp lực, Cố Thù Hợp cũng thấy cậu ta không được tự nhiên, nên ngồi ở trên ghế bên cạnh cậu ta, hắn không có ngồi gần chỗ của Đường Di An, mà là cố ý cách một cái ghế trống.

“Không, mẹ tôi bị bệnh.” Đường Di An cười khổ: “Bà ấy nằm viện ở đây, tôi tới thăm bà ấy.”

"Rất nghiêm trọng sao?"

"Phải, mẹ tôi cần làm phẫu thuật."

...

"Lúc trước là thuê y tá chăm sóc cho bà ấy?"

"Vâng, vì tôi phải đi học nên tôi đã thuê một y tá chăm sóc cho mẹ một thời gian, nhưng tuần sau tôi sẽ nghỉ học và tự mình đến chăm sóc mẹ."

Đường Di An trông khá cô đơn.

"Tại sao cậu lại muốn nghỉ học? Là vì chi phí quá cao sao?" Cố Thù Hợp khó hiểu, quay đầu nhìn về phía Omega.

"Ừm, tại vì bây giờ tiền phẫu thuật cho mẹ tôi còn chưa có gom đủ được, vì vậy tôi không thể thuê y tá. Tôi dự định làm việc bán thời gian vào ban ngày và buổi tối thì đến đây chăm ca đêm, nhưng mà đi học thì không thể làm được những điều này..."

Cố Thù Hợp nghe thấy lời này có chút kinh ngạc, lúc trước thấy trong giới bạn bè của Đường Di An đây đều chia sẻ về cuộc sống hào hoa, nhưng ai có thể ngờ rằng đằng sau một omega xinh đẹp thu hút nhiều sự chú ý như vậy lại có một mặt thất vọng đến vậy.

Có lẽ là bởi vì Đường Di An khổ não trông quá giống người kia, hoặc là có nguyên nhân nào đó mà Cố Thù Hợp giấu ở trong lòng không muốn thừa nhận ra.

Nói tóm lại, Cố Thù Hợp đã mềm lòng.

Bởi vì, số tiền này đối với hắn mà nói thì chẳng là gì cả và chẳng đáng phải nhắc đến.

Giọng nói của Alpha trầm thấp, êm tai, cũng rất uy tín, hắn nói: "Cậu không cần phải nghỉ học, tổng số tiền cần thiết tôi sẽ giúp cậu thanh toán."

Hành động này của Cố Thù Hợp chắc chắn đã rút ngắn khoảng cách giữa hai người bọn họ. Một tuần sau, để cảm ơn Cố Thù Hợp, Đường Di An đã đặc biệt mời hắn ăn tối.

Và như đã viết trong tất cả các tiểu thuyết, Omega không giàu có đã sử dụng phí xuất hiện từ các buổi biểu diễn trước đây của mình để "Chi một số tiền khổng lồ" để mời Cố thiếu gia ăn tiệc vì đã giúp mình.

Nó ở trong trung tâm mua sắm bên cạnh thành phố đại học.

Nếu như hỏi Cố Thù Hợp, lần hẹn hò đầu tiên của hắn và Đường Di An là khi nào, thì Cố Thù Hợp chắc chắn sẽ không nói là lần này. Bởi vì, trong bữa cơm tối lần này giữa hai người vẫn mang ý nghĩa cảm ơn nhiều hơn là sự mập mờ tình ái.

Sau đó, cả hai cùng nhau đi ăn vài lần, cơ bản là mỗi tuần gặp nhau một lần, mà hai người chân chính xác định ở cùng một chỗ, là nửa năm trước khi đi cắm trại ở ngoại ô.

Ban đầu, vốn định đến thành phố trước bữa cơm tối, nhưng bất ngờ trời đổ mưa to, lở đất trên sườn núi cắt đứt đường cao tốc.

Cả hai buộc phải qua đêm ở địa phương và phải tốn rất nhiều công sức mới giành được căn phòng cuối cùng trong khách sạn.

Cố Thù Hợp chưa bao giờ sống trong một căn phòng tồi tàn như vậy, nên hắn đã khó chịu đến mức trầm lặng không muốn nói gì.

Thấy bộ dạng đáng thương của hắn, Đường Di An khẽ trêu chọc hắn.

Trong phòng chỉ có một cái giường lớn, buổi tối hai người đi tắm rửa, cho nên chỉ có thể cùng nhau ngủ.

Vào một đêm mưa, Cố Thù Hợp không thể ngủ được vì A và O bị ép vào một không gian như thế này, ti vi trong khách sạn phát quảng cáo và Đường Di An kể những điều thú vị về trường học.

Đường Di An nghiêng người nhìn hắn khi ti vi bắt đầu vào chương trình đêm khuya.

Đường Di An không nói chuyện, dùng đôi mắt đẹp kia lẳng lặng nhìn hắn, Cố Thù Hợp có thể ngửi được hương vị omega trên người Đường Di An, ngay cả mùi sữa tắm rẻ tiền ở khách sạn cũng không che giấu được sức quyến rũ của cậu ta.

Hai người nhìn nhau thật lâu, không nói một lời rồi hôn nhau.

Sau đó, những cuộc hẹn hò của họ không còn là ở những nơi sườn núi rách nát nữa, mà là những khách sạn và biệt thự sang trọng ít ỏi ở khu giàu có phía bắc thành phố.

Và bây giờ tại một khu nhà ở phía bắc thành phố, Cố Thù Hợp đang tổ chức sinh nhật lần thứ 20 của Đường Di An.

Và món quà sinh nhật mà Cố Thù Hợp đã chuẩn bị cho cậu ta là ngôi nhà mà họ đang ở lúc này.

Hắn hy vọng rằng Đường Di An có thể chuyển ra khỏi ký túc xá và sau này mỗi lần bọn họ gặp nhau, thì cậu ta sẽ ở đây chờ hắn.