Chương 5: Hứa Cập Anh xuất hiện

Hứa Cập Anh vừa nghe, thì mỉm cười vui vẻ: "Kỹ thuật của cậu vốn đã không tốt, cũng không phải là do lỗi của Omega."

“Cút đi, không nói được thì đừng có nói.” Dịch Lịch suýt chút nữa đã thẹn quá hoá giận, mà nổi đóa với Hứa Cập Anh.

"Còn có loại đã ngủ hơn chục lần, nhưng khi cởϊ qυầи áo ra vẫn sẽ làm bộ ngại ngùng, trước kia thì còn cảm thấy cậu ta ngây thơ đáng yêu, nhưng bây giờ chỉ cảm thấy cậu ta là đang cố tình giả vờ không biết mệt, làm cho tôi chỉ nhìn thôi cũng đã thấy chán rồi. Nếu gặp phải loại omega này tôi dám cá là, cậu ta sẽ không biết gì về việc quan hệ bằng miệng, tư thế cưỡi ngựa cũng làm không tốt, căn bản là không thể chủ động nổi, không khác gì kẻ được lập trình sẵn, đã vậy tính tình còn cao ngạo muốn chết, thật đúng là chẳng thú vị gì cả."

"Gần đây tôi khá hài lòng, với một người nổi tiếng nhỏ trên mạng, nhìn bề ngoài rất thuần khiết. Vốn tưởng rằng sẽ gặp phải loại người nhàm chán như vậy, nhưng cuối cùng người đó lại rất chủ động, đã vậy còn ngọt miệng nữa, loại người đó đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong được, quả thật ngoại hình và tính cách bên trong có sự tương phản rất lớn, cậu ta làm cho tôi cảm thấy rất hưng phấn khi làʍ t̠ìиɦ."

Dịch Lịch đã say, nhưng tửu lượng của hắn ta rất tốt, vì vậy điều đó không ảnh hưởng đến tốc độ nói của hắn ta cả.

Sau khi nghe điều này, Cố Thù Hợp, người chưa bao giờ quan tâm đến chủ đề này, chậm rãi nhíu mày, ngữ khí có phần hung hăng: "Dịch Lịch, gần đây đời sống tìиɧ ɖu͙© của cậu không suôn sẻ sao? Uống rượu đi, cứ nhiều lời phàn nàn hoài."

Dịch Lịch bối rối trước giọng điệu của hắn, hắn ta đã mất hết vẻ kiêu ngạo vừa rồi, lẩm bẩm: “Tôi chỉ chia sẻ cho mọi người một chút quan điểm của tôi về chuyện giường chiếu thôi, đâu giống như cậu, có may mắn như vậy, không có nhiều phiền não. Chỉ có những người vô phúc như chúng tôi mới có thể phàn nàn nhiều như vậy."

Hứa Cập Anh ở bên cạnh xem kịch không lên tiếng, hôm nay anh lại im lặng một cách bất thường.

Hứa Cập Anh khoanh chân dài dựa vào ghế sofa, Alpha cầm ly rượu trong tay, chậm rãi xoay khối đá bên trong, rượu vàng úa đã không còn bao nhiêu, ánh mắt anh vẫn dừng lại trên người Cố Thù Hợp, nhìn không ra thần sắc gì, vẻ mặt giống như bình tĩnh lại giống như đang xem kịch vui, Hứa Cập Anh không hề ngạc nhiên khi thấy sự khác thường của Cố Thù Hợp mà anh đã nhìn ra được, Cuối cùng, Hứa Cập Anh thở dài, đặt mạnh ly rượu xuống bàn, lấy hộp thuốc lá ra, nói: "Tôi đi hút một điếu, các cậu cứ tiếp tục đi."

“Nhân tiện, Đường Di An đó…” Tiếng nói của Dịch Lịch và Cố Thù Hợp bị Hứa Cập Anh chặn lại sau cánh cửa, anh một mình dựa vào lan can với vẻ mặt bình tĩnh, không biết đang suy nghĩ gì.