Chương 10: Cửu Nguyên Hỗn Độn Thần Thể

Hàn Băng nghĩ vậy rồi liền bỏ qua không quan tâm nữa liền tiếp tục đọc bản tiếp theo.

“Bỏ đi, bỏ đi. Đọc tiếp, không tin ta không kiếm được cái nào phù hợp với ta cả.”

Hàn Băng quăng nhanh ý nghĩ về hai bản pháp môn bá đạo kia ra sau đầu rồi lại tiếp tục đọc bản pháp môn tiếp theo.

Tu luyện cả mà, làm gì có chuyện dễ như vậy chứ. Muốn mạnh, muốn cường đại đi kèm với đó là rất nhiều tài nguyên tu luyện, càng mạnh thì tài nguyên tu luyện tiêu hao càng kinh khủng, thậm chí một số loại đặc biệt quý hiếm đặc thù đã tuyệt tích trong thiên hạ để phù hợp với một số pháp môn tu luyện. Có được có mất, nếu không cân bằng đã mất ý nghĩa rồi.

Cho nên, Hàn Băng mặc kệ. Không đủ sức thì khỏi nghĩ cho khỏi đau đầu.

Nói đùa, cho dù Hàn Băng muốn tu luyện môn luyện thể này thì có là Hàn Phong cũng không có đáp ứng nổi. Nhất là cái khoản yêu đan của yêu thú Nguyên Thần cảnh thì càng không dám nghĩ tới nữa, hơn nữa lại là hai yêu đan của hai con yêu thú Nguyên Thần cảnh nữa, mà còn phải là yêu thú Nguyên Thần cảnh đại viên mãn nữa chứ. Một Nguyên Thần cảnh tu sĩ nhân loại có thể đồ sát sạch sẽ cả mười cái Hàn Lăng thành chỉ trong mấy khoảnh khắc thôi, chớ nói chi là yêu thú Nguyên Thần cảnh nữa chứ. Hàn gia không có lá gan trêu nổi tồn tại kinh khủng như thế này, diệt tộc chứ chẳng chơi.

Yêu thú so với nhân loại tu sĩ cùng giai thì mạnh hơn cả một mảng. Thêm nữa yêu thú Nguyên Thần cảnh đại viên mãn lực lượng khủng bố có thể đánh được với nhân loại tu sĩ Đại Thừa cảnh sơ kỳ một trận cũng có khả năng, đánh không lại cũng chạy trốn giữ mạng cũng có thể. Hoặc nếu muốn mua yêu đan thì lại càng không thể, tiền tài nhân gian trong tu chân giới chẳng là cái gì cả, thông thường đều là lấy vật đổi vật hết hoặc tiền thông dụng trong tu chân giới nhất chính là linh thạch hoặc linh dịch thể.

Hàn Băng lại tiếp tục cầm bản tiếp theo lên đọc.

Cửu Nguyên Hỗn Độn Thần Thể. Pháp môn đứng đầu trong các pháp môn luyện thể, được xưng tụng là pháp môn mạnh nhất, được nhiều người hướng tới tu luyện nhất, được lưu truyền rộng rãi nhất trong thiên hạ. Đây cũng là môn tu luyện có độ khó khăn cao nhất, đau đớn thống khổ cũng thuộc hạng nhất nhưng một khi thành công bước vào Tiên Thiên cảnh thì lại là có uy lực khủng bố nhất, càng lên cảnh giới cao hơn uy lực càng khủng bố hơn gấp bội phần. Khi đó đơn giản chỉ dựa vào thân thể là có thể ngạnh kháng được pháp bảo thần thông công kích, cơ thể cứng rắn còn hơn kim cương thạch thiết nhiều lần, một quyền tuyệt đối có thể đánh nổ đối thủ cùng giai, vượt cấp chém gϊếŧ địch nhân hoàn toàn không nói chơi.

Hàn Băng hai mắt sáng quắc lên:

“Pháp môn đứng đầu luyện thể a. Cửu Nguyên Hỗn Độn Thần Thể. Tuyệt quá. Tu luyện thế nào đây. Umm, ở đây ghi chép về cái môn này có hơi dài dòng thì phải. Chắc phải có điều đáng chú ý nên mới cần ghi lại một cách kỹ càng như thế, dù sao thì môn luyện thể này cũng xếp hàng đệ nhất cơ mà.”

Hàn Băng tiếp tục xem. Thông tin về môn luyện thể này khá dài nên hắn xem từ từ để tìm hiểu sâu thêm một chút. Những thứ thuộc hàng đệ nhất đều có nhiều bí ẩn rất đáng cân nhắc.

Muốn tu luyện Cửu Nguyên Hỗn Đỗn Thần Thể thì không phức tạp như mấy môn luyện thể khác, mà phải nói là cực kỳ phức tạp vô cùng. Cửu Nguyên Hỗn Độn Thần Thể được chia làm chín chín tám mươi mốt tầng. Theo đó chia làm chín quyển tất cả, quyển thượng bao gồm ba quyển sơ cấp, trung cấp và cao cấp, quyển trung và quyển hạ cũng chia theo tương tự như quyển thượng. Bản lưu truyền phổ biến rộng rãi nhất trong thiên hạ thì là ba quyển thượng, còn quyển trung thì ở các tông môn tu chân cao cấp hoặc thánh triều thần triều mới có. Quyển hạ trân quý nhất, muốn đạt được vô cùng khó khăn, bởi vì nó đã ở một đẳng cấp vô cùng khác biệt rồi, có lẽ thần quốc cao cao tai thượng trong truyền thuyết sẽ có quyển hạ đầy đủ của Cửu Nguyên Hỗn Độn Thần Thể, hoặc nói là trọn bộ của Cửu Nguyên Hỗn Độn Thần Thể thì đúng hơn. Nhưng đó là suy đoán, không có gì là nói trước được.

Bản Cửu Nguyên Hỗn Đôn Thần Thể của Hàn gia chỉ là quyển thượng sơ cấp gồm có chín tầng đầu tiên.

Tầng thứ nhất, tầng thứ hai là giai đoạn Hậu Thiên cảnh tu luyện.

Tầng thứ ba, tầng thứ bốn là giai đoạn Tiên Thiên cảnh tu luyện.

Tầng thứ năm, tầng thứ sáu là giai đoạn Trúc Cơ cảnh tu luyện.

Tầng thứ bảy, tầng thứ tám và tầng thứ chín là Kim Đan cảnh tu luyện. Tu luyện đến đại thành tầng thứ chín thì chính là có thể tu luyện đến Kim Đan cảnh đại viên mãn, hoặc có thể nói chỉ cần đại thành tầng thứ chín chính là Kim Đan cảnh đại viên mãn rồi.

Sau khi đại thành chín tầng đầu của Cửu Nguyên Hỗn Độn Thần Thể, tu sĩ sẽ có được sức mạnh vô song, thần lực vô cùng vô tận, có được một cơ thể vô địch khủng bố như ma thần, mỗi một tấc máu thịt xương cốt đều cứng rắn như kim cương thạch thiết, mình đồng da sắt, có thể ngạnh kháng thần thông pháp bảo công kích, một quyền kích nát đối thủ, đánh tan thành trì cự nhạc chỉ trong nháy mắt, hơn thế khi tay cụt chân gãy còn có thể mọc trở lại được, bị trọng thương hấp hối gần chết cũng chỉ cần thời gian cần thiết là hồi phục lại toàn bộ lực lượng được, thậm chí có phần càng mạnh hơn trước. Ngay cả linh hồn cũng nhận được tẩm bổ vô cùng lớn.

Cửu Nguyên Hỗn Độn Thần Thể là đệ nhất luyện thể lưu, sức mạnh đáng sợ vô cùng tận hoàn toàn áp chế luyện khí lưu cùng giai dễ dàng vô cùng, thậm chí luyện thể lưu cùng giai khác dưới Cửu Nguyên Hỗn Độn Thần Thể cũng không có cửa thắng được. Nhưng, mạnh nhất, phòng ngự thân thể vô địch cùng với lực lượng khủng khϊếp nhất nhưng đi theo đó là tu luyện khó khăn gian nan nhất, mức độ đau đớn phải thừa nhận cũng cao hơn vô số lần những môn luyện thể khác. Nhiều người cũng phải từ bỏ giữa chừng vì tu luyện Cửu Nguyên Hỗn Độn Thần Thể quá mức khó khăn, khó khăn đến mức khiến nhiều người phải tuyệt vọng.

Tuy là khó khăn tầng tầng lớp lớp nhưng pháp môn này lại có ưu điểm rất tuyệt vời, đó là không cần bất cứ tài nguyên tu luyện hay thiên tài địa bảo nào làm vật dẫn, chất xúc tác cả, nên nghèo mấy nếu có pháp môn này cũng có thể có cơ hội tu luyện được.

Hàn Băng nhìn chăm chăm vào quyển sách trên tay, tay hắn giờ phút này có chút run run cầm nó.

“Chính là nó, chính là nó rồi. Pháp môn luyện thể mạnh nhất, cân bằng tất cả mọi thứ về mọi mặt, nhất là về phòng ngự, công kích, tốc độ đều vô cùng khủng khϊếp. Ta liền muốn nó a.”

Hàn Băng thì thầm trong miệng nói nhè nhẹ.

Còn lại mấy môn luyện thể khác như là Thanh Linh Bích Ngọc Thể, U Minh Hỏa Thể, Huyết Hải Diệt Ma Thể,… thì Hàn Băng cũng đọc qua một chút để hiểu thêm rồi cầm Cửu Nguyên Hỗn Đôn Thể đi. Mấy loại khác cũng lợi hại phết nhưng hắn không để ý tới nữa, có loại xếp hàng thứ năm, thứ sáu hay như Thanh Linh Bích Ngọc Thể xếp thứ hai chẳng hạn, chỉ thua mỗi đệ nhất là Cửu Nguyên Hỗn Độn Thần Thể mà thôi.

“Mạnh nhất, mạnh nhất cũng chính là bao hàm nhiều yếu tố hoàn mỹ nhất, vậy chọn nó a.”

Hàn Băng bèn cầm theo bản Cửu Nguyên Hỗn Độn Thần Thể ra bên ngoài tìm Hàn Phong để nhận lấy bản chính của pháp môn này.

Hàn Băng cũng thừa biết, trong toàn bộ hàng giá gỗ bày pháp môn trong Hàn Trân Các này cũng chỉ là bản văn tự vắn tắt về các pháp môn mà gia tộc chuẩn bị sẵn để tộc nhân đến tham khảo qua cách thức của từng bản mà thôi, còn muốn dùng loại nào thì sẽ có quản sự tại Hàn Trân Các là Hàn Hanh đi lấy. Tất cả bản chính dù nguyên vẹn hay khiếm khuyết thì đều được cất giữ toàn bộ tại sâu trong Hàn Trân Các, ở đó còn có một trận pháp bảo hộ nữa cho nên tuyệt đối an toàn.

Mà nghĩ cũng có lý, đây đều là căn cơ phát triển của cả một cái gia tộc, ảnh hưởng đến hưng suy của cả một thế hệ, không cẩn thận sao được. Cho dù là đại thế lực cũng sẽ làm như thế huống chi chỉ là một tiểu thế lực nhỏ bé như Hàn gia.

Hàn Phong thấy Hàn Băng đã chọn xong, cười nói:

“Thế nào, Băng Nhi, con chọn xong rồi hả?”

Hàn Băng hào hứng đưa ra cuốn sách da thú cười nói:

“Vâng, con chọn xong rồi, là môn luyện thể này ạ.”

Cửu Nguyên Hỗn Độn Thần Thể.

“Là môn này sao? Có nhầm không vậy?”

Hàn Phong tiếp nhận cuốn sách da thú mỏng trong tay Hàn Băng thì kinh ngạc, lão không ngờ đứa bé này lại chọn đúng cái môn tuy phổ biến nhất nhưng lại tu luyện khó khăn bậc nhất này này.

“Băng Nhi, con muốn chọn nó thật sao? Con có muốn chọn lại lần nữa không?”

Hàn Phong ân cần hỏi, lão lo nhất là Hàn Băng tuổi còn nhỏ háo thắng suy nghĩ nông nổi mới chọn những thứ mạnh hơn khả năng của nó, sẽ ảnh hưởng đến tâm cảnh và tương lai sau này của nó. Trong mắt Hàn Phong thì Hàn Băng chính là tương lai của cả Hàn gia cho nên lão không lo lắng sao được.

Hàn Băng ánh mắt nghiêm túc đáp:

“Con muốn học Cửu Nguyên Hỗn Độn Thần Thể, con sẽ không đổi ý. Tuy con thấy muốn tu luyện nó được là quá khó khăn gian khổ nhưng con nghĩ đây mới là thứ phù hợp nhất với con. Con sẽ không thay đổi càng không hối hận với quyết định của con.”

Hàn Phong hỏi lại:

“Con chắc chắn chứ, sẽ không đổi chứ?”

Hàn Hanh chen miệng vào nói:

“Công tử, người nghĩ kỹ chưa vậy? Thứ này trong gia tộc ta chưa từng có ai nhập môn thành công vì nó quá khó khăn đó. Người còn nhỏ nên chưa biết sự đáng sợ của nó đâu.”

“Chưa có ai nhập môn thành công?”

Hàn Băng kinh ngạc hỏi, sau đó lại nhìn Hàn Phong.

Hàn Phong, Hàn Hanh đều gật đầu.

Hàn Băng trầm tư.

Chọn hay không chọn đây. Đây là con đường của mình, không được sai lầm dù chỉ một chút.

Hàn Phong thấy thế cũng chờ đợi, cả Hàn Hanh cũng vậy. Cả hai đều hy vọng Hàn Băng có thể chọn lại một lần nữa, họ là đang lo lắng cho Hàn Băng cũng giống như đám đệ tử gia tộc kia nản rồi lại bỏ công vô ích, kết quả không đi đến đâu cả.

Hàn Băng ngẩng đầu lên, đôi mắt trong veo non nớt hiện lên ánh nghiêm túc, trả lời:

“Con muốn tu luyện Cửu Nguyên Hỗn Độn Thần Thể, con quyết không đổi ý.”

Hàn Phong nhìn ra được ánh mắt với lời nói của Hàn Băng đang rất nghiêm túc, cũng biết có nói gì cũng không khiến nó đổi ý được, bèn nói:

“Nếu con ý đã quyết thì ta cũng không khuyên nữa, ta hy vọng con có thể thành công với quyết định của mình.”

Kỳ thật Hàn Phong vừa mừng vừa lo. Mừng là lão được tận mắt chứng kiến cháu mình tuy nhỏ tuổi nhưng suy nghĩ thật sự chín chắn trưởng thành rồi. Lo là lo lắng thằng bé sẽ quá sức mà thôi, sẽ khó mà chịu khổ nổi được.

“Được rồi, Hàn Hanh”. Hàn Phong kêu lên.

“Gia chủ”. Hàn Hanh cung kính đáp.

“Lấy bản thượng sơ cấp của Cửu Nguyên Hỗn Độn Thần Thể tới đây. Lấy toàn bản nguyên mẫu nhất luôn đi dù sao cũng không có ai cần đến nó cả.”

Hàn Phong phân phó.

“Vâng, lão gia.”

Hàn Hanh đáp rồi đi nhanh vào sâu trong tầng một Hàn Trân Các.

“Haizzz, nó trưởng thành sớm cũng tốt. Đại bá nó bằng tuổi nó cũng không kiên định được như nó, hăng hái đòi tu luyện cho bằng được Cửu Nguyên Hỗn Độn Thần Thể nhưng lại chưa tới nửa nén nhang đã bỏ không học nổi, lúc đó Minh Nhi đã mười tuổi rồi, Minh Nhi khi đó cũng thật là. Còn cái thằng ranh con Liêu Nhi kia cũng bị nhi tử của hắn vượt mặt là cái chắc luôn. Riêng Ngọc Nhi, quá cố chấp quá cứng nhắc, riêng nó là giống hệt mẫu thân quá cố của nó. Tuyết Nhi, sôi nổi hoạt bát quá. Băng Nhi, tuy kín đáo, ít náo nhiệt nhưng lại rất giống ta lúc còn trẻ nha.”

“Haizzzzzzz... Tre già măng mọc. Thời đại của chúng nó đến rồi a.”

Hàn Phong tự nghĩ thở dài.

Hàn Hanh đi lấy bản chính pháp môn, một lúc sau thì lão đi ra, trên hai tay lão khiêng là một cuộn sách da thú màu đen dày cộp vô cùng lớn lật đà đật đi tới.

“Lớn dữ vậy?” Hàn Băng hết hồn.

Hàn Băng lại âm thầm đánh giá một lượt. Mới một quyển thượng sơ cấp thôi đã kinh khủng như thế này rồi, vậy chín quyển còn lại cũng chẳng kém được chút nào. Quyển sách dày cộp này chẳng biết là làm từ da của loại thú gì, có lẽ là một loại yêu thú nào đó, chiều dài cuốn sách khoảng ba thước, chiều rộng hai thước và độ dày lên đến một thước rưỡi.

Một quyển sách quá khủng rồi, tính ra quyển sách này nếu ở kiếp trước tính nguyên chiều dài thì hơn cả mét chứ chẳng chơi.