Chương 3: Rơi Vào Hoang Tinh

Trở lại khu trại, Minh Khê nhìn thấy từ xa Ayres đang nói chuyện với một alpha, mắt cậu sáng lên, "Randy, tớ đi cảm ơn Ayres một chút."

Randy gật đầu: "Vậy tớ về trước đợi cậu."

Minh Khê cứ như vậy ôm một áo khoác đầy quả đi đến gần Ayres nhìn anh, cười tủm tỉm chờ đợi, thu hút sự chú ý thờ ơ của hai alpha.

Cuối cùng đợi hai người nói chuyện xong, Minh Khê vội vàng đến bên cạnh Ayres, nhiệt tình: "Xin chào Ayres, tôi là người anh cứu hôm đó, anh còn nhớ không?"

Ayres lạnh lùng "Ừ" một tiếng: "Có chuyện gì sao?"

Minh Khê ngẩng đầu, trong mắt ẩn chứa hai ngôi sao, "Hôm đó nếu không có anh thì tôi đã bị ăn thịt rồi, anh thật sự rất giỏi Ayres."

Vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị của Ayres có một khoảnh khắc ngưng trệ, do dự: "... Ừ."

"Tôi muốn cảm ơn anh." Minh Khê ngượng ngùng nói rõ mục đích đến, "Đây là quả tôi vừa hái về, rất ngon, tặng anh một ít."

Cậu lấy mấy quả nhét vào tay Ayres, không đợi anh từ chối liền quay người chạy đi, quay đầu lại nhấn mạnh một lần nữa: "Thật sự rất ngon!"

Đợi Minh Khê chạy xa, Ayres cầm một quả lên quan sát kỹ lưỡng, màu đỏ tươi, trông có vẻ mọng nước, anh cắn một miếng, hơi ngọt.

*

Minh Khê trở về khoang số 2 nơi các beta ở, phát hiện Randy đang đen mặt uống dinh dưỡng lỏng, cậu nghi hoặc nhìn xung quanh, "Randy, không phải uống canh cá sao?"

Randy lấy một quả từ trong lòng cậu, cắn rộp rộp, hung hăng: "Những omega không lao động mà hưởng thụ kia, bọn họ nói muốn uống canh cá, đám alpha liền bảo tớ nhường cá cho bọn họ."

"A..." Minh Khê vỗ vai Randy, nháy mắt ra hiệu nhỏ giọng nói: "Đừng giận nữa, lần sau chúng ta lén ăn bên ngoài, không cho bọn họ thấy, thèm chết bọn họ."

"Phụt." Randy quả nhiên bị cậu chọc cười, "Bọn họ mới không thèm đâu, mấy tên alpha kia ngày mai sẽ đi bắt cá cho bọn họ, nói ngày mai trả tớ một con cá, hừ, bọn họ bắt với tớ tự câu, sao có thể giống nhau được?"

"Không giống không giống, cá Randy chúng ta câu nhất định so với bắt còn to hơn béo hơn, ngày mai chúng ta ra ngoài ăn cá nướng đi!" Minh Khê chắp tay, cảm thấy mình nghĩ ra một ý hay.

Randy lại lấy một quả ném lên không trung, vững vàng đón lấy, cười thần bí: "Không thành vấn đề."

Chiều hôm sau Minh Khê như ý nguyện được ăn cá nướng, cậu chia nửa con cá của mình, hỏi Randy: "Tớ có thể tặng nửa con cho Ayres không?"

"Được chứ." Randy nhún vai, "Thật khâm phục cậu dám đi tìm anh ta, tớ thấy anh ta rất đáng sợ."

"Không đáng sợ đâu." Minh Khê dùng lá cây cẩn thận gói cá, "Tớ thấy nội tâm anh ấy thực ra rất lương thiện, chỉ là bề ngoài hơi dữ tợn."

"Cậu chỉ là vì anh ta đã cứu cậu thôi." Randy trợn mắt.

Minh Khê cũng không phản bác, cười tủm tỉm đi khắp nơi trong doanh trại tìm người, nhìn thấy alpha tóc đỏ đang nằm trên cây, cậu vẫy tay mạnh: "Creek, cậu có biết Ayres ở đâu không?"

"Beta ồn ào." Creek lười biếng hít hít mùi thơm trong không khí, "Tại sao tôi phải nói cho cậu biết, có thù lao gì không?" Ánh mắt gã ta nhìn chằm chằm vào cá nướng.