Chương 3

Trước cổng, 2 chiếc xe Mes C450 màu đen đang đậu cùng với bốn vệ sĩ khác, một ngừoi trong đó mở cửa xe sau cho cô và nàng lên, khi tất cả đã yên vị thì xe lăn bánh hướng Sky Bar mà thẳng tiến

Sky Bar là Bar ngoài trời nổi tiếng ở đất Sài Thành nơi tụ tập của các cậu ấm cô chiêu hàng đêm đến đó tiêu tiền với tất cả những trò tiêu khiển không gì là không có. Tiếng nhạc sập sình, những ánh đèn phát ra chiếu sáng nó mỗi đêm khiến người khác chỉ cần nhìn từ xa cũng có thể biết được đó là đâu.

Jun mở cửa bước xuống xe theo sau cô là Hoàng Yến, bốn vệ sĩ còn lại cũng theo sau nàng. Quán Bar ở tầng thượng của toà nhà phải đi thang máy mới lên được tới nơi, cánh cửa vừa mở ra tiếng nhạc đã lập tức tràn vào hai lỗ tai của cô khiến cô không khỏi nhíu mày khó chịu, ngừoi ở đây đông như kiến, cô dùng tay tách bớt hàng người để chừa đường cho nàng đi qua.

Vừa nhìn từ xa nàng đã thấy một đám thanh niên trai có gái có ngồi ở một góc quen thuộc đang vẫy tay chào nàng

- Hoàng Yến, Hoàng Yến

- Ở đây nè

Cô hiểu được cũng hướng theo tiếng gọi mà đi, nàng vừa xuất hiện liền có vài lời trách móc

- Yến sao trễ quá vậy em, bọn anh đợi nãy giờ

Nàng nụ cười nữa miệng, nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh

- Không thích thì anh có thể không đợi mà. Tôi đâu có bắt anh chờ

Chàng trai ngồi cạnh xích lại gần, tay vươn ra ôm lấy nàng, cười nhẹ, tay còn lại cầm ly rựou Wisky loại mạnh đưa cho nàn

- Đợi em, đợi cả đời anh cũng đợi nữa mà. Nào uống đi đừng giận nha

Nàng thở hắt ra, miệng vẫn duy trì nụ cười nữa miệng, tay cầm lấy ly rượu anh ra đưa cho mà uống, nàng vừa uống cạn xong cô liền đưa cho nàng khăn tay của mình để lau đi chút rượu còn vươn lại trên môi của nàng.

Hoàng Yến không nói gì cũng tiếp nhận sự chu đáo này của cô, vì hành động vừa rồi mà anh giờ mới để ý bên cạnh nàng có một người lạ. Anh khá thích thú với Jun cách ăn mặc của cô không chút nào phù hợp với ở đây, trang phục này giống với một vệ sĩ nhưng cô lại quá mỏng manh, yếu đuối, hơn nữa cô quá đẹp, có chút tò mò anh xoay người qua hỏi nàng

- Bạn em hả Yến mà sao cô ta ăn mặc kỳ vậy?

- Không phải, cô ấy là vệ sĩ mới của em

- Vệ sĩ? Không thể tin được - Anh ánh mắt khó tin nhìn nàng rồi nhìn cô đang nghiêm túc đứng cạnh nàng, nhịn không được mà buông lời chọc ghẹo - Nè cô em, nếu em là vệ sĩ anh nguyện cả đời được em bảo vệ đó

Sau câu nói đó thì cả đám trai gái bên cạnh điều hò hét lên thích thú, vài người rời chỗ tay cầm theo ly rượu tiến lại gần cô

- Em tên gì vậy?

- Đẹp như em làm vệ sĩ thì uổng lắm hay là em nghỉ đi về nhà anh nuôi ch

- Uống với mấy anh vài ly đi

Jun một tiếng cũng không đáp lời chỉ duy trì đúng một tư thế, lũ cậu ấm đang có men rượu trên người hơi ngà ngà say lại thêm cô không chút gì lưu tình nể mặt, sẵn ly rượu trên tay liền hất thẳng vào mặt cô

- Hừ chỉ là con vệ sĩ thôi, bổn thiếu gia đây thiếu gì gái, tưởng có chút nhan sắc mà làm giá ah

Cô hứng liên tục 3 ly rượu vào người, không cần phải nói cả người cô bây giờ nồng nặc mùi rượu

Nàng ngồi cạnh bên không khỏi ngạc nhiênchờ đợi phản ứng từ cô nhưng cô vẫn vậy gương mặt không hề chút thay đổi nào. Bỗng có một người do uống rượu quá say, đi đứng không vững người nghiêng hết bên này đến bên kia, chân vấp vào nhau ngã hẳn về phía nàng, cô trông thấy liền nhanh nhẹn di chuyển chắn trước mặt nàng, tay đẩy nhẹ người kia tránh qua một bên

- Không sao chứ

- Không sao, xin lỗi tôi say quá - Người kia vì sắc đẹp của cô mà không khỏi ngẩn người

- Rượu cũng không mấy tốt uống ít thôi

- Vâng, cảm ơn

- Ryan, Ryan không sao chứ? - Bạn của anh ta thấy vậy cũng vội chạy đến đỡ

- Không sao, không sao

- Đi thôi anh

Jun quay lại vị trí lúc nãy của mình, cô vừa rồi thi triển thân thủ nhanh nhạy của mình cũng đủ làm đám cậu ấm kia yên ổn quay trở về chỗ không dám nhiều lời thêm.

Lâu lâu lại có vài tên đến tán tỉnh cô, buông lời ong bướm chọc ghẹo. Nàng ngồi ở đó cực kỳ khó chịu mặc cho anh đang nói gì với mình chỉ chú tâm vào cô, muốn cô phản kháng lại cũng không hề có. Cũng không biết vì sao bản thân lại lưu tâm đến cô đến vậy, trong lòng cảm thấy bực bội không nhịn nỗi đứng dậy rời đi

- Về thôi

Nàng đi trước cô cũng theo sau, đi chưa được xa cô đã nghe tiếng đập bàn của anh ta

- Hừ, con khốn. Mày nghĩ là mày có giá lắm ah, nếu không phải mày là con gái của Nguyễn Hoàng và có tí nhan sắc tao đây thèm để ý đến mày chắc

- Thôi mà anh đừng giận mà. Còn tụi em mà - Đám con gái xà vào lòng anh ta

- Đúng đó Tuấn Anh, tức làm gì.

- Tao chơi được cô ta rồi, gia sản của ba cô ta thuộc về tao thì tao sẽ ném cô ta ra đường - Chân gác lên bàn hai tay ôm lấy đám con gái miệng cười khẩy

Jun học võ từ nhỏ tai vốn thính, khoảng cách cũng không qua xa với người khác có thể trong môi trường tiếng nhạc vẫn có thể nghe rõ ràng từng chữ mà anh ta nói ra "Thằng khốn"

Cô và nàng di chuyển vào thang máy theo sau là bốn vệ sĩ, trong khi thang máy đang đi xuống, cô lấy tay đè vào tai phone mà nói

- Lấy xe ra khỏi bãi, chờ trước cổng

Hoàng Yến ngủ cả ngày hôm nay vừa mới thức dậy đã bị lôi kéo đến quán Bar trong bụng ngoài rượu ra chính là không còn gì khác, nàng lúc này vừa đói vừa bị cơn đau dạ dày hành hạ trán có chút lấm tấm mồ hôi

Cửa thang máy vừa mở ra một luồng gió liền ùa vào khiến Hoàng Yến khẽ rùng mình vì lạnh, Jun vừa di chuyển ra khỏi thang máy vừa cởϊ áσ khoác ngoài của mình rũ rũ vài cái cho sạch rượu trên đó rồi khoác lên vai của nàng , tay vòng qua đỡ lấy người nàng dựa vào người của mình

Một sự ấm áp kỳ lạ truyền đến tận tim, lâu rồi từ khi mẹ nàng mất không còn ai để ý đến những biểu hiện nhỏ của nàng vậy mà cô người chỉ vừa gặp cách đây vài tiếng lại còn gây gỗ hơn thua một trận lại nhận ra và hành động như vậy khiến nàng không kiềm được mà cười mỉm

- Thơm quá

Trở về đến nhà, nàng mệt mỏi lê thân đặt mình xuống chiếc giường rộng mà than thở

- Toàn thân rả rời, mệt quá đi thôi.

Nàng giờ đây chỉ muốn ngủ một giấc mà thôi nhưng đời người đâu như ý muốn, cơn đau dạ dày lại tiếp tục hành hạ nàng, nàng ôm lấy bụng mình lăn qua lăn lại trên giường, cả thân người cố gắng vươn lấy lọ thuốc đặt trên tủ, nhưng mãi mãi không với tới được khi gần tới thì lọ thuốc đã bị người khác lấy mất.

Jun nhìn qua gưong mặt xanh xao của nàng lại nghĩ nàng cả ngày chưa có gì vào bụng lại uống rượu liên tục cũng đoán được nàng đang gặp chuyện gì, vừa về đến nơi đã vào phòng bếp nấu cho nàng một chén cháo trắng, pha kèm một ly nước chanh mật ong giải rựou thêm ít viên nghệ mật ong để cho nàng uống tốt cho dạ dày. Cô vừa mở cửa ra đã trông thấy nàng vật vã tay cố với lấy lọ thuốc kia, cô nhanh chóng bước đến lấy lên xem thử

- Thuốc này chỉ tạm thời giảm đau không trị tận gốc uống nhiều không tốt sau này không được uống nữa

Nàng giờ chút sức lực để nói còn không có thì hơi đâu tranh cãi với cô đây chứ, khó khăn lắm mới ngồi dậy được

Cô đăt mâm thức ăn xuống, đỡ nàng ngồi dựa vào tường lấy một cái gối kê sau lưng cho nàng thoải mái, thấy nàng đã ngồi yên thì chạy vội vào phòng tắm giặt một cái khăn ấm lau mặt cho nàng cùng lấy một cái túi giữ nhiệt đừng đầy nước nóng đặt lên bụng nàng

- Ổn hơn chưa?

Hoàng Yến bị hành động của cô làm cho tan chảy, mắt có chút ươn ướt muốn rơi lệ

- Tôi có nấu cháo, tôi đút cho cô ăn

Nàng gật đầu nhẹ tiếp nhận mọi sự ân cần chu đáo từ cô

- Cô bị đau bao tử lâu chưa?

- Không nhớ nữa có lẽ lâu lắm rồ

- Đã đi khám? - Cô hơi nhíu mày hỏi

- Chưa, chỉ uống thuốc thôi - Nàng dựa người nhẹ vào tường

- Uhm, uống cái này đi

Cô đưa cho nàng ly nước chanh mật ong trong đó có pha ít nghệ vị hơi kỳ lạ nhưng nàng vẫn cố uống hết không chừa lại chút nào

- Nè - Đưa cái ly không về phía cô

- Ngủ đi. Tôi về phòng

Cô đứng dậy chỉnh lại tư thế cho nàng rồi cầm mâm rời khỏi phòng vừa bước ra cửa đã có cô hầu gái chờ sẵn cầm lấy thay cô

- Cô Phương Anh, để tôi mang xuống cho ah

Cô không nói gì chỉ mỉm cười gật đầu thay lời đồng ý và cảm ơn, Jun quay về phòng của mình cởi bỏ quần áo dơ đầy mùi rượu để qua một bên sau đó vào phòng tắm ngâm mình trong làn nước nóng để thư giãn.

Chuông điện thoại cô reo lên, Jun mở mắt ra khoác vội áo choàng tắm để bắt máy

- Alo bác hai, con nghe

- Jun hả con? Hôm nay sao rồi công việc ổn chứ

- Dạ ổn ah - Cô nghĩ thẩm trong bụng "Ngoại trừ việc bị tạt 3 ly rượu vào mặt thì mọi việc điều có thể cho là ổn"

- Vậy thì tốt rồi, nếu có gì cần thì nói với bác một tiếng

- Dạ con biết rồi ah

- Ah bác gái nhắc đến con bảo con cuối tuần ghé qua nhà dùng bữa với hai ông bà già này

- Dạ cuối tuần con sẽ ghé

Nhận được câu trả lời ưng ý từ cô ông Hải cũng yên tâm cúp máy, cô dùng khăn lau nhẹ tóc mình cho khô rồi nằm xuống giường từ từ chìm vào giấc ngủ