Chương 11: Nê Sa (bùn cát) 1

Rất nhiều thôn dân nghe tiếng chạy tới, vây quanh ở bọn họ. Sau đó một người lớn tuổi nữ nhân được nâng lại, nàng nhìn người đang nằm trên đất, vui quá mà khóc nói: “Con của ta, là con của ta!”

Lục Cảnh Nguyên nói: “Thím à, đây là con trai của thím sao? Hắn vừa nãy chạy tới tiệm thuốc của ta, không biết vì sao ngã xuống đất, run rẩy không ngừng. Chúng ta nghĩ hắn có lẽ là người dân trong thôn, nên đem hắn đưa tới đây.”

“Cảm ơn, cảm ơn tiên trưởng…… Con trai của ta từ nhỏ liền có bệnh động kinh, tới khi ba tuổi bị bệnh sốt cao, nên tâm trí giống như trẻ con ba tuổi. Sáng nay, ta chỉ sơ sẩy một lát, liền không thấy hắn đâu, ta cùng anh trai của hắn tìm lâu thật lâu……”. Vị này thím không ngừng khóc nức nở, kích động quỳ xuống “Cuối cùng cũng tìm được rồi, bằng không về sau ta làm sao có mặt mũi gặp cha hắn nha.”

Thôn dân ở xung quanh thổn thức không thôi, Tịch Ninh Trần lạnh lùng đứng, không nói một lời, Lục Cảnh Nguyên đành nói: “Tốt rồi, đã tìm được liền rất tốt, thím mau đem con trai về nhà nghỉ ngơi”.

“Vâng vâng, cảm ơn tiên nhân, đa tạ tiên nhân!” Thanh niên đứng cạnh cũng chính là anh trai người bệnh đỡ lấy mẹ liên tục gật đầu, sau đó ngồi xổm xuống dìu em trai lên, chỉ thấy hắn mới duỗi tay ra, còn chưa đυ.ng tới người, liền như đυ.ng trúng khoai lang nóng mà la lên: “Có, có Nê Sa!”

Trong phút chốc, sở hữu thôn dân ở đây đều thay đổi sắc mặt, sắc mặt của không ít người trắng bệch, thím kia hai chân nhũn ra ngã xuống.

“Có…… Có Nê Sa……”

“Thím Đổng, Thím Đổng có sao không!”

Mấy người phụ nữ xông lên đỡ lấy đang ngã xuống thím Đổng, người anh trai sợ tới mức mặt như màu đất, không thể nói nên lời.

Lục Cảnh Nguyên thấy thôn dân thái độ giống như sắp đối mặt quân địch, kỳ quái hỏi: “Nê Sa có độc sao?”

Cậu thây bùn trên người Đổng Nhị chính là bình thường bùn cát mà thôi, tại sao thôn dân sợ hãi giống như là thấy được giống “Sa mãn thiên” độc.

“Tiên nhân, ngài có điều không biết a……” Một anh nông dân vỗ vỗ ngực, “Đi qua thôn của chúng tôi mười mấy dặm sẽ đến thành Bình Giang, thành Bình Giang gần đây xuất hiện một chuyện lạ, chuyện này có liên quan tới Nê Sa.”

Tịch Ninh Trần nhướng mày: “Việc lạ?”

Anh nông dân tiếp tục nói: “Một tháng trước, con trai của gia đinh kia ban đêm tỉnh lại đi tiểu, nhìn thấy một thi thể không có đầu, Trên thi thể có dính Nê Sa. Buổi tối hai ngày sau đó, lại có một người gặp được một cái thi thể giống vậy, thi thể cũng dính lên Nê Sa, sau đó cứa cách mấy ngày lại có thi thể không đầu dính Nê Sa xuất hiện……”

Lục Cảnh Nguyên nói: “Ly kỳ như vậy sao? Vậy quan phủ thành Bình Giang như thế nào nói?”

Anh nông dân trả lời: “Đã qua hơn một tháng từ lúc phát hiện thi thể đầu tiên, quan phủ chỉ nói còn đang điều tra, làm mọi người buổi tối nêu không có việc gì thì không nên ra cửa”.