Chương 10: Có thêm một người quan tâm

Edit: Chiêu

Rảnh rỗi không có việc gì, Kỷ Vân ngồi trước mặt nhìn anh trai ăn mì, lạ thật, sao anh ăn mì vẫn đẹp vậy nhỉ, lúc nào cô ăn cũng phồng cả miệng lên, Kỷ Vân chọt tay vào má, nhìn anh khó hiểu.

Khụ khụ…

Ho khan hai tiếng nhằm che giấu sự xấu hổ, Kỷ Phong cũng thấy khó hiểu, sao tự dưng ngồi đối diện xem anh ăn mì?

Thấy anh dừng lại, Kỷ Vân dò hỏi, “Em ngủ dậy trễ mới ăn mì, sao anh cũng ăn trễ thế?”

Nuốt sợi mì trong miệng, Kỷ Phong trả lời, “Bận quá nên quên mất.”

Kỷ Vân xoa bụng, “Chuyện quan trọng vậy mà cũng quên, để bụng đói khó chịu lắm, anh này, lần sau anh nhớ ăn cơm đúng giờ, không là bị đau dạ dày đấy.”

Kỷ Phong không mấy để ý, “Bị đau dạ dày rồi.”

Giọng Kỷ Vân cất cao lên, “Vậy càng phải để ý tới dạ dày, nó mà đau là siêu khó chịu, vậy đi, sau này em nhắc nhở anh ăn cơm, xem như anh quản lý chuyện học hành của em, em quản lý chuyện cơm nước của anh.”

Dường như rất vừa lòng với chủ ý của mình, Kỷ Vân nhìn anh xem ý kiến thế nào.

Đôi mắt cô vừa trong vừa sáng, có một thoáng, Kỷ Phong nhìn mà ngây ra.

Anh không nói gì cả, nghĩa là ngầm đồng ý. Nếu phản đối, ánh mắt của anh sẽ rất sắc bén!

Tự xem như được anh trai hưởng ứng, Kỷ Vân vui vẻ ngâm nga, từ giờ trở đi, cô cũng có thể quản lý anh trai rồi, cảm giác này thật sự quá tuyệt!

Kỷ Phong ăn hết miếng thịt bò cuối cùng, anh đứng dậy.

Kỷ Vân gọi Kỷ Phong lại, “Anh, cuối tuần sau trời trong nắng đẹp, trường em tổ chức đại hội thể thao, anh có đi xem không?” Thấy anh thường hỏi những hoạt động trên trường, Kỷ Vân đoán chắc là anh muốn cảm nhận chút thanh xuân. Bởi vậy mới cố ý kể chuyện đại hội thể thao với anh.

Nhưng Kỷ Phong không hiểu ý em gái, anh hỏi, “Em có tham gia không?”

Kỷ Vân đáp, “Em á hả? Tham gia chứ.”

Anh tự hiểu trong đầu, em gái đang mời anh đi xem cô thi đấu.

Kỷ Phong trả lời, “Đi, ngày đó em gọi cả anh nữa.”

Kỷ Vân làm động tác OK với anh.

Ngồi xuống trước máy tính, Kỷ Phong nhìn thuốc đau dạ dày trên bàn, anh ném vào sọt rác, từ nay có thêm một người quan tâm anh rồi.

. . .

Đại hội thể thao diễn ra trong ba ngày, lớp Kỷ Vân không có bao nhiêu người tham gia, không vì nguyên nhân gì khác ngoài bận học, từ lúc khai giảng đến giờ, đã năm tuần trôi qua rồi, kỳ thi giữa kỳ sắp đến, thành tích thi cử là tiêu chuẩn để chia lớp, mọi người đều hướng về lớp Một.

Nhưng vẫn có ngoại lệ, đó chính là Kỷ Vân, cô tham gia ba hạng mục, chạy cự li 100m nữ, chạy đường dài 3000m nữ, nhảy xa nữ. Nguyên nhân không có gì khác ngoài tiền…

Trường học có quy định, phá vỡ kỷ lục sẽ khen thưởng mười nghìn tệ, đạt hạng nhất nhận năm nghìn tệ, hạng hai ba nghìn tệ, hạng ba một nghìn tệ.

Đối với chạy cự li 100m, Kỷ Vân tin mình sẽ đạt giải, chạy đường dài thì chưa chắc, nhảy xa là vì không ai tham gia, kéo thêm cô cho đủ số, không ngờ cô mơ mơ màng màng vào tận chung kết.